Lúc đợt Linh khí triều dâng thứ hai đến, hắn đã thấy cái nắm của đại đỉnh bốn chân kia mỏng hơn rất nhiều!
Không chỉ có như vậy, hắn thậm chí nhìn thấy miệng đỉnh chỗ xuất hiện khe!
Tô Vân cũng chú ý điều đó, chỉ thấy có một con Thanh Đồng Quỳ Long mượn uy lực lôi đình hồi phục lại, rón rén rút chân mình khỏi đỉnh, lặng lẽ nhảy vào trong, chuẩn bị mượn đợt lôi đình tiếp theo trùng kích chạy ra bên ngoài.
Trên mũi Thanh Đồng Quỳ Long kia còn có một vòng thanh đồng, là Ly Long có hình thái như khoen mũi. Giờ phút này, Thanh Đồng Ly Long làm vòng đó cũng len lén duỗi người ra, hóa thành Thanh Long Ly Long mà tuột xuống.
Thân thể nó nhỏ hơn Quỳ Long rất nhiều.
Trên vách đỉnh, vô số thanh đồng dị thú cũng nhao nhao chạy xuống.
- Long sào chấn động kịch liệt, điều này nói rõ tiên tổ Lâm gia bố trí ở đây rất nghiêm mật, chỉ cần lấy đi đỉnh bốn chân, nơi này sẽ đổ sụp!
Ánh mắt Tô Vân rơi vào trên đại đỉnh, thầm nghĩ.
- Hai vực sâu to lớn của Lôi Kích cốc đều sẽ bị mai táng, mà tất cả sĩ tử không kịp chạy đi đều sẽ bị đập chết ở đây! Thật ác độc!
Hiện tại, đỉnh này chưa được luyện thành, đang tự giải thể, đợi giải thể hoàn tất, chính là thời điểm long sào đổ sụp!
Đợt Linh khí triều dâng thứ hai đi qua, Tô Vân quyết định thật nhanh, thừa dịp này xông ra ngoài, không ngờ tiếng đàn vang lên, Lâm Thanh Thịnh đánh tới, hai người ngắn ngủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hanh/1756631/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.