Ngô Đồng đột nhiên cười một tiếng, hồng y tiên diễm, bộ dáng vũ mị, bầu không khí ngưng trọng lập tức tiêu tán không ít.
Tô Vân nghiêng đầu cười nói.
- Tiếng cười giai nhân hiếm thấy nhất, nghiêng nước nghiêng thành nghiêng lòng người. Tiểu Diêu học tỷ, không cần khẩn trương, Tiêu thúc là hàng xóm của chúng ta. Tiêu thúc, vị này là Trì Tiểu Diêu, ở tại Hồi Long Hà khu không người.
Thân thể Tiêu Thúc Ngạo nhúc nhích, lại hóa thành nam tử lạnh lùng, khom người nói.
-Có nhiều đắc tội.
Ly Long Trì Tiểu Diêu cũng thu hồi hình thái Ly Long, hóa thành thiếu nữ áo trắng, nói.
- Không dám. Chúng ta tuy là hàng xóm, nhưng khoảng cách tương đối xa, chưa từng đi lại, bởi vậy ta có chút khẩn trương.
Tô Vân đứng dậy, mời nàng trở lại chỗ ngồi.
Tiêu Thúc Ngạo thì ngồi một bên khác.
Bốn người đều có tâm sự.
Xe thú bất tri bất giác đi vào cửa Văn Xương học cung, Tô Vân lần đầu tiến vào học cung một cách quang minh chính đại, hắn lần trước lúc đến cưỡi xe Phụ Sơn thừa dịp ban đêm từ trên vân kiều xâm nhập học cung, không có đi qua sơn môn. Lần này không đi vân kiều, chỉ hành tẩu từ đường phố mặt đất, bởi vậy phải đi qua sơn môn.
Xe thú dừng ngoài sơn môn, bốn người xuống xe, đúng lúc này, một thanh âm ôn nhuận truyền đến.
- Tô Vân sĩ tử mạnh khỏe.
Tô Vân quay người liền nhìn thấy Thánh công tử Bạch Nguyệt Lâu cùng Chu bá, ánh mắt Chu bá rơi trên người Tô Vân, sắc mặt phát lạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hanh/1756598/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.