Dịch: Hám Thiên Tà Thần
Biên: Hám Thiên Tà Thần
----------------------
Thánh Nhân đến từ thế gia Đông Đô, nghe nói là nhà ba Thánh, là Thánh Nhân thế gia!
Lý Trúc Tiên sờ đầu Thanh Khâu Nguyệt, đưa vào miệng nàng một cục đường, nói lên lai lịch Thánh Nhân ở Sóc Phương, trong lời nói tràn đầy hâm mộ.
- Lý gia Ta tại Sóc Phương cũng là thế gia, nhưng so sánh cùng Thánh Nhân, chính là gà rừng cùng Phượng Hoàng, thực sự chênh lệch quá nhiều.
- Một nhà ba Thánh?
Tô Vân cùng Hoa Hồ liếc nhau, trong lòng không khỏi kinh hãi ngạc nhiên.
Trên đời này lại có ai có thể làm được một nhà ba Thánh!
Tô Vân hỏi,
- Trúc Tiên cô nương, một nhà ba Thánh, ba vị Thánh Nhân này đều có học vấn gì?
Lý Trúc Tiên lắc đầu nói.
- Cái này ta không biết. Trong ba vị Thánh Nhân này, hai vị trước là do Đông Đô Đại Đế phong Thánh.
Tô Vân bật cười,
- Nguyên lai là hoàng đế phong! Tên tuổi Thánh Nhân này, hẳn không đáng tiền?
Lý Trúc Tiên ngẩn ngơ, khiêm tốn thỉnh giáo.
- Tiểu Vân ca, vì cái gì nói vậy?
Tô Vân nghiêm mặt nói.
- Ta vốn cho rằng Thánh Nhân nhất định phải sáng tạo một môn học thuyết nổi tiếng, học thuyết nổi tiếng có thể ảnh hưởng đến vạn vạn ngàn ngàn người, để thế nhân cầu học tiến tới, thu hoạch được lớn lao công ích. Đây mới là Thánh Nhân. Không nghĩ tới, chỉ là hoàng đế thuận miệng phong!
Hắn lắc đầu, vạn phần thất vọng.
- Dưới thanh danh vang dội, kỳ thật khó có người thực tài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hanh/1756577/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.