Dịch giả: Tiêu Dao Miêu Các
Những Sĩ tử phía Sau Cầu Thủy Kính thấy lòng rờn rợn.
Nụ cười trên mặt cậu thiếu niên tên là Tô Vân kia tuy rực rỡ tỏa nắng, nhưng trong chợ quỷ dày đặc âm khí này, trông nó lại có vẻ âm trầm và khủng bố gấp bội.
Một cậu thiếu niên mới mười ba mười bốn tuổi, hơn nữa còn bị mù, ấy thế mà lại cùng đám hồ yêu đi học với một con hồ ly già!
Theo hồ yêu đi học thì thôi, mấu chốt là hắn làm thế nào vào được Thiên Môn, chạy tới chợ quỷ này?
Nên biết rằng chợ quỷ Thiên Môn Sừng Sững giữa trời cao, người bình thường căn bản không nhìn thấy đường lên Thiên Môn, càng đừng nói tới chuyện bước vào chợ quỷ Sau Thiên Môn.
Một tên nhóc mù lòa, làm SAO lại có thể đi lên bầu trời đến được nơi đây?
Nếu hắn tiến vào chợ quỷ từ Thiên Môn, như vậy chắc chắn không thể giấu được ánh mắt của đám người Cầu Thủy Kính, giả như không phải bước qua Thiên Môn để vào chợ quỷ, chẳng lẽ còn một con đường khác để bước vào nơi đây?
Và điều kỳ dị hơn nữa là, hắn lại có thể bày quầy hàng trong chợ quỷ giống hệt các quỷ thần!
Chẳng lẽ, hắn vốn chẳng phải người Sống?
Nếu hắn là người Sống, quỷ thần nơi chợ quỷ SAO có thể dễ đãng để cho hắn bày quầy hàng ở đây?
Nhưng nếu hắn là người chết, hắn lại làm thế nào mà xuất hiện Sống động trước mắt mọi người?
Đám Sĩ tử chỉ muốn bắt tên nhóc đang nở nụ cười vô hại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-uyen-hanh/160099/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.