Thiện Sơ nhớ lại, cậu là một đại thiếu gia được nuông chiều từ nhỏ, cho đến khi mẹ cậu qua đời. Cậu mất hết tất cả, bị đẩy đi du học, và bị bạo lực học đường đến mức trầm cảm.
Bà nội là người duy nhất quan tâm cậu, đưa cậu về nước, dốc lòng chăm sóc.
Bà nội Đinh rất thương cháu mình, quan tâm cậu cẩn thận từng li từng tí. Về phần ba, dù ông ta không thương yêu cậu mấy nhưng vẫn chịu bỏ tiền mời đội ngũ y tế chuyên nghiệp về chữa bệnh cho Thiện Sơ.
Thiện Sơ biết mình không theo họ Đinh, cho nên dù cậu là con ruột của Đinh Mẫn Sinh, cũng không nhận được sự yêu thương bằng hai đứa con riêng kia, huống chi bên cạnh còn có Tiêu Kiều quạt gió thổi lửa.
Thiện Sơ lâm vào mờ mịt, đánh bạo hỏi bà nội: "Cháu không theo họ Đinh, bà vẫn thương cháu sao?"
Bà cụ cười ha hả: "Bà cũng có phải họ Đinh đâu."
Thiện Sơ cũng cười theo.
Năm Thiện Sơ mười bảy tuổi, cậu trị dứt bệnh trầm cảm.
Khi Thiện Sơ tròn mười tám, một luật sư có tiếng bỗng nhiên tìm đến tận cửa.
Thì ra, lúc mẹ Thiện gả cho Đinh Mẫn Sinh, nhà họ Thiện đã để mắt đến, che giấu tình trạng tài sản của gia tộc với Đinh Mẫn Sinh. Mẹ Thiện chỉ được thừa kế 30% tài sản Thiện thị ------- nhưng Đinh Mẫn Sinh nghĩ rằng đó là tất cả.
Ông ngoại Thiện Sơ không chỉ che giấu tình trạng tài sản, còn nhân lúc khỏe mạnh lập một di chúc bí mật, để quyền thừa kế 70% tài sản lại cho Thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tra-xanh-o-truong-quy-toc-anh-quoc/470422/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.