Thời điểm Thiện Sơ rời khỏi trang viên, trong lòng bao phủ nghi ngờ dày đặc.
Cậu đứng ở cạnh cửa, khi nhìn thấy xe taxi là một chiếc xe hơi đắt tiền, cậu không có chút kinh ngạc nào.
Thậm chí trước khi cửa sổ kéo xuống, cậu có thể chuẩn xác gọi tên Thi Tiêu Nại.
Thi Tiêu Nại ló đầu ra: "Hi, bé đáng yêu, mau lên xe đi."
"Thi công tử, ngài thành thật cho tôi biết." Thiện Sơ nói, "Ngài gắn định vị lên người tôi sao?"
Thi Tiêu Nại cười: "Thật lòng á? Cậu thấy tôi thật lòng lần nào chưa?"
"..." Hảo đạo lý.
Thiện Sơ ngồi lên xe thể thao của Thi Tiêu Nại, bỗng nhiên nảy sinh sáng kiến, quay đầu hỏi Thi Tiêu Nại: "Ngài biết chuyện Jeff thôi học là sao không? Đang yên đang lành sao cậu ta lại cắn thuốc đến hỏng não?"
Chẳng biết vì sao, Thiện Sơ cảm thấy Thi Tiêu Nại có thể biết đáp án cậu muốn.
Thi Tiêu Nại liếc xéo Thiện Sơ, nói: "Không phải cậu đã có câu trả lời sao?"
Thiện Sơ ngơ ngác: "Câu trả lời nào?"
"Sau khi rời bệnh viện nhà bá tước Grey được mấy hôm, Jeff lập tức nảy sinh vấn đề." Thi Tiêu Nại nói, "Tôi nói thế cậu đã hiểu chưa?"
Thiện Sơ kinh ngạc, không phải làm bộ, mà thật sự sửng sốt.
Dường như Thi Tiêu bị biểu cảm của Thiện Sơ chọc cho buồn cười, nói tiếp: "Cậu thật sự không đoán được à?"
"Ai mà biết...?" Vẻ mặt Thiện Sơ không thể tin được: Ai ngờ được bá tước Grey mày rậm mắt to lại là một tên xem thường pháp luật?
Thiện Sơ khó mà tin nổi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tra-xanh-o-truong-quy-toc-anh-quoc/470415/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.