Không lẽ anh chỉ nghe được một phần trong lời nói của vị bác sĩ hay sao chứ?
"Lâm tổng, vậy còn đứa bé ngài quyết định như thế nào?"
Nhắc đến đứa bé, Quản Nhạc liền chùn xuống.
Đứa bé sao?
Anh phải quyết định như thế nào đây?
Dù sao nó cũng là con anh. Nếu bỏ nó đi không phải rất không công bằng với nó sao? Nhưng nếu không làm như thế thì Uyển Nhi của anh sẽ như thế nào đây.
Thôi thì...
Con không có đứa này thì có đứa khác, còn Uyển Nhi nếu có nhắm mắt rồi thì anh phải sống thế nào đây.
Thôi thì xin lỗi con. Cho cha ích kỷ nốt lần này.
"Ông sắp xếp bỏ đưa bé, ngày mai tôi sẽ đưa cô ấy đến. Đừng để cô ấy biết chuyện này cứ nói làm một cuộc tiểu phẫu bình thường là được"
Không lẽ Quản Nhạc anh, xem cô là đồ ngốc thật sao?
Máu mủ trong người mình không lẻ cô không cảm nhận được mà lại đi nói dối với cô thế này?
Nhưng mà ngoài cách này ra, thật sự anh không biết làm sao cả.
Anh không thể mất cô được.
"Lâm tổng, tôi nghĩ ngài vẫn nên bàn bạc với vợ mình thì tốt hơn. Dù sao cô ấy cũng là mẹ của đứa trẻ, ngài làm như thế sẽ không công bằng với vợ ngài"
Anh còn lựa chọn nào khác sao? Không nhẽ để cô giữ cái thai, mà để mặc cô sống chết không lo sao?
Nói với cô, cô sẽ đồng ý sao?
Một người mẹ, làm sao cô có thể tàn nhẫn vì mạng sống của mình mà bắt đứa trẻ hi sinh được chứ.
"Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910940/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.