Về đến nhà, Quản Nhạc đùng đùng tức giận mà lên thẳng phòng Uyển Nhi.
Mới ở ngoài cửa đã nghe thấy tiếng cô cười rồi. Là đang nói chuyện wechat với với thằng đàn ông kia sao? Thật sự vui đến vậy sao? Vậy tại sao khi ở bên cạnh anh cô lại luôn tỏ ra khó chịu, bất mãn thậm chí là run sợ chứ. Anh đáng sợ đến vậy sao?
Quản Nhạc tức giận đi mở cửa đi đến giựt lấy điện thoại của Uyển Nhi, tay đưa lên cao.
"Là đang nhắn tin với thằng đàn ông chết tiệt kia sao?"
Rõ ràng cô đang xem hoạt hình, anh đang nói cái quái gì vậy. Đùng đùng nổi giận với cô là sao?
"Tên nào chứ? Tôi đang xem hoạt hình mà. Anh trả điện thoại lại cho tôi"
Uyển Nhi vừa nói vừa nhảy lên với lấy điện thoại.
Nhưng cô nhỏ bé thế này, làm sao với tới chứ, nhìn cô cứ như chú mèo nhỏ háo hức đang vờn lấy đồ chơi của mình vậy.
"Còn nói không có sao?"
Quản Nhạc cầm lấy xấp hình quăng mạnh xuống đất. Uyển Nhi đơ người nhìn mớ hình rơi vãi dưới sàn.
"Anh theo dõi tôi sao?"
"Không theo dõi cô làm sao tôi biết được sau lưng tôi, cô lại dám lén lút qua lại với đàn ông.".
||||| Truyện đề cử: Tình Nhân Không Nguyện Ý: Tổng Tài Cầu Buông Tha |||||
"Anh nghi ngờ tôi"
"Cô đã làm gì để tôi tin tưởng chưa? Giây phút tôi quyết định tin tưởng cô, cô lại sau lưng đâm tôi một nhát. Cô bảo tôi tin tưởng cô thế nào đây?"
"Phải tôi cấm sừng anh đó thì sao? Đánh tôi chứ gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tong-chung-ta-la-gi-cua-nhau/910881/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.