Ở trong thôn các phòng ở đều được xây khá xa nhau, giữa các hộ thường cách nhau một đoạn, đi qua một cây cầu nhỏ được làm từ những tấm ván nhỏ, lúc Lâm Lập Hiên cùng Ngôn ca nhi đến Quý gia, còn chưa kịp gõ cửa, đã bị đứa nhỏ ngồi xổm trên mặt đất chơi với mấy cục đá nhìn thấy, " Ca, ngươi trở về rồi!! Tiểu nam hài vui vẻ kêu lên, bước chân nhanh chóng nhào về phía Quý Ngôn.
"Tiểu Vũ."
Tiểu nam hài mắt sáng long lanh nhìn Lâm Lập Hiên cùng Quý Ngôn, nương quả nhiên không có lừa nhóc, ca ca hôm nay trở về.
Lâm Lập Hiên nhìn tiểu nam hài được Quý Ngôn tiếp được, nhóc gầy gầy nhỏ nhỏ, tóc trên đầu không được buộc chặt, tóc rơi tán loạn bên thái dương, nam hài mặc một bộ y phục cũ đã phải chắp vá nhiều nơi, đôi giày vải đơn sơ bị thủng mấy lỗ, quần cũng đã ngắn, lộ ra mắt cá chân gầy yếu, tướng mạo của tiểu nam hài cùng với Quý Ngôn lớn lên khá giống nhau, giữa lông mày cũng có dựng chí màu đỏ, tựa như phiên bản mini cuả Quý Ngôn vậy.
"Tiểu Vũ, cha cùng nương đâu?"
Quý Vũ quay đầu xông vào đằng sau hô to: "Cha, nương, nãi nãi, Ngôn ca nhi trở về rồi." sau khi hô xong, khuân mặt nhỏ của nhóc kích động đến đỏ bừng.
Tay cầm mẹt của Lý Nguyệt Nga run lên, nghe được âm thanh của tiểu song nhi, Ngôn ca nhi trở về rồi?
Tiểu Quý Vũ cười với Quý Ngôn một hồi, lại đem ánh mắt chuyển đến trên người Lâm Lập Hiên, đây là... ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-tieu-dia-chu-di/465281/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.