Sau lần đó, bệnh cũ của Lâm Nghiên lại nghiêm trọng hơn, cứ ho mãi, mà hễ bắt đầu ho là ho cả nửa ngày, thậm chí có khi ho ra máu nữa, đi bệnh viện khám thì bác sĩ nghiêm trọng cảnh cáo y không được cố ho như vậy sẽ tổn thương khí quản, còn nói một đống từ ngữ y học, nói chung là hiện trạng của y rất nguy hiểm, thân thể cũng rất tồi tệ, phải bảo dưỡng thật tốt.
Tất cả những chuyện này y chưa nói với bất cứ ai, chuyện ngày đó bị Lâm Nghiên giấu rất kỹ, không có người thứ 3 biết, Lâm Nghiên tưởng sự kiện kia coi như qua rồi.
Thế nhưng, khiến Lâm Nghiên không nghĩ tới là, Lý Thành Hạo vốn không dự định buông tha y.
Khi thấy những tấm ảnh đại diện cho tội ác kia thì Lâm Nghiên hoàn toàn sụp đổ.
“Lý Thành Hạo, rốt cuộc cậu muốn thế nào?” Y cũng không giấu được sự yếu ớt của mình nữa, nức nở lên tiếng, đáy mắt ướt át một mảnh.
Ảnh chụp rơi lả tả ở trên sàn nhà, là bộ dạng của y lúc ở trong hẻm nhỏ đêm đó, hình ảnh rất dơ dáy, rất xấu xí, đè nặng lên trái tim kiệt quệ của y. Lý Thành Hạo nhìn nam nhân cực kỳ thống khổ, giọng nói không mang chút tình cảm nào, “Không muốn tôi đem những hình này cho a Dương và mẹ chú nhìn, thì chỉ cần ngoan ngoãn nghe lời tôi là được.”
“Cậu muốn tôi làm như thế nào? Hả? Cậu muốn cái gì? Không phải tôi đều đã cho cậu tất cả rồi sao?! Cậu đều ném hết, không phải sao?” Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thuc-thu-luu-ta-di/184237/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.