Gần đây Lâm Nghiên thấy cuộc sống đơn giản của mình đã loạn thành một đoàn, mà nguyên nhân của tất cả hỗn loạn này là từ Trần Tử Long. Lâm Nghiên không để ý đến cuộc nói chuyện đêm đó, y cho rằng Trần Tử Long chỉ đang nói đùa mà thôi, ngày vẫn trôi qua như cũ, khí trời vẫn còn gió tuyết lạnh lẽo, thế mà…
“Cậu… Tại sao lại ở đây?” Lâm Nghiên khó tin nhìn Trần Tử Long đang cầm hoa hồng.
Trần Tử Long mỉm cười, “Tôi nói rồi mà, tôi muốn theo đuổi anh, nên đương nhiên phải có hành động chứ.”
Lâm Nghiên hoài nghi, Trần Tử Long bị vật gì đó phá hỏng đầu óc nên mới có thể làm ra chuyện như vậy, mấy ngày liên tục, Trần Tử Long cả ngày sang đây quấy rầy trong công việc của Lâm Nghiên, Vì vậy, toàn bộ tiệm thức ăn nhanh, thậm chí cả một con đường đều biết có người đàn ông đang theo đuổi một ông chủ trung niên của một tiệm thức ăn nhanh.
Lâm Nghiên mỗi ngày ra vào đều phải chịu đứng ánh mắt khác thường của người khác, nhắc tới cũng kỳ quái, Lâm Nghiên nhìn Trần Tử Long vì mình làm nhiều như vậy, cũng không phải không cảm động, nhưng thủy chung cảm thấy thiếu một cái gì đó, tâm như mặt hồ yên tĩnh không có nửa phần gợn sóng.
Lẽ nào y thật sự giống như Lý Thành Hạo nói, kỳ thực từ trước khi Lý Thành Hạo biểu lộ, y đã yêu hắn, mới có thể vì một chút ôn nhu liền khó bỏ khó phân như vậy, vi một chút tình cảm liền sợ hãi bất an? Thì ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thuc-thu-luu-ta-di/184234/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.