Sau khi về đến nhà, dưới sự cưỡng ép của Lý Thành Hạo, Lâm Nghiên đi tắm nước nóng, nói cái gì là không tắm sẽ có thể bị cảm này kia. Lúc đi ra, Lý Thành Hạo đang ở trong phòng bếp bận tới bận lui, thấy hắn nhếch miệng cười, bưng tô mì đặt xuống bàn nói: “Chú Lâm, mau tới nếm thử tay nghề của cháu đi.”
Lâm Nghiên cười đi tới, một tô mì nước lèo trong veo thêm mấy cọng cải trắng cùng một quả trứng gà, nhìn mùi vị rất ngon, đương nhiên, có lẽ chỉ là thoạt nhìn mà thôi.
“Thành Hạo, làm phiền cậu rồi.”
“Chậc, chú Lâm lại khách khí nữa rồi, xem ra sự cố gắng của cháu còn chưa đủ a.” Lý Thành Hạo giả vờ áo não nói.
Lâm Nghiên liếc mắt trừng hắn, nhưng trong mắt lại ẩn chứa ý cười, gắp một miếng mì bỏ vào miệng, lại húp một muỗng nước lèo, ừm, có hơi… ngọt, xem ra là nhìn đường ra muối rồi đây, bất quá Lâm Nghiên cũng không có nói ra, trái lại khen: “Ừm, mùi vị không tệ.”
“Thật sao?!!” lấy được sự khẳng định của Lâm Nghiên, mắt Lý Thành Hạo sáng lên chạy vào trong bếp bưng thêm một tô mì khác đi ra, không chút nghĩ ngợi liền dùng đũa gắp lên một ngụm lớn cho vào miệng, không quá ba giây liền ói ra.
“Phi phi phi phi, chú Lâm.” Lý Thành Hạo phun mì ra ngẩng đầu liền thấy biểu tình buồn cười của Lâm Nghiên, nhất thời hiểu rõ nói: “Chú cố ý?!”
Lâm Nghiên liền vội vàng xua tay nói: “Không có không có, tôi thực sự cảm thấy mùi vị cũng được, chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thuc-thu-luu-ta-di/184224/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.