Lê Uyển Như lui cui nấu cháo dưới bếp, chẳng biết tại sao cô cảm thấy trong người rất tươi tắn. Thỉnh thoảng cô lại nhìn sang ghế sô pha ở phòng khách, thấy đôi chân dài đưa ra khỏi cả sô pha bởi vì thân hình anh quá cao to còn ghê sô pha của cô thì quá nhỏ.
Cô mua ghế chiều dài khoảng chừng một mét sáu nhưng Trần Kiến Thành lại cao hơn mét tám sáu, cứ dư một chóp đầu rồi một chóp chân ra trong rất buồn cười.
Trùng hợp hôm nay là chủ nhật cả cô và anh đều không phải đi làm nên trước đó vì mất ngủ cả đêm nên Trần Kiến Thành đã ngủ thiếp đi trên ghế. Uyển Như cũng không nỡ gọi anh dậy mà chỉ đi vào tắm rửa rồi nấu ăn.
Nấu cháo xong cũng hơn một tiếng đồng hồ, cô tháo tạp dề rồi tiến đến sô pha. Cô nhẹ nhàng ngồi xuống bệch xuông sàn nhà bên cạnh gương mặt của anh. Cô chỉ ngồi ngắm từ đường nét trên gương mặt anh thôi.
Ngũ quan trên gương mặt anh hoàn hảo đến lại, đúng thật sự là nhân vật trong truyện. Đôi lông mày của anh rậm rõ nét, cô không kiềm lòng được mà giơ ngón tay ra chạm lấy.
Đang mãi chơi đùa với gương mặt anh, bất ngờ Trần Kiến Thành tư từ mở đôi mắt đỏ ngầu vì các sợi tơ máu, anh nhìn thẳng vào cô. Uyển Như nín thở, vội rút tay về. Trần Kiến Thành nhìn xung quanh rồi vỗ trán mấy cái, anh không nói không rằng mà từ từ ngồi dậy.
Lê Uyển Như chỉ ngơ ngác nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thim-cua-nu-chinh/2864860/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.