Buổi sáng Lê Uyển Như ngồi trong phòng khách nhà Trần Kiến Thành, ngồi cùng cô là ông cụ. Mỹ Kim sáng sớm đã bị bắt lên phòng làm việc của Trần Kiến Thành để giáo huấn. Ông cụ ngồi trong phòng khách quan sát Uyển Như kĩ càng.
"Hôm qua cháu ngủ ngon không?" Ông hỏi.
"Dạ chắc tại lạ giường nên cháu ngủ không ngon lắm ông ạ!"
"Ồ, Kiến Thành nó ít hay dạy dỗ con cháu lắm. Ông nghe nó kể chuyện hôm qua rồi, hơi nguy hiểm cho cháu thật. Ông thay mặt Mỹ Kim xin lỗi con nha".
Uyển Như vội lắc đầu: "Dạ không đâu ông, không phải lỗi của bạn Kim. Là do ham muốn của người khác làm sao mà tụi cháu ngăn cản được. Ông đừng để trong lòng nha!"
"Sau này thân con gái cũng phải cẩn thận nha cháu, thấy không ổn thì gọi cho Kiến Thành ngay cho ông".
"Dạ". Cô gật đầu.
Ủa? Khoan.
Cô cùng Trần Kiến Thành vừa mới ừm,... cân nhắc nhau một chút, còn chưa công khai thì sao ông cụ lại bảo cô gọi cho anh. Lê Uyển Như nhìn ông cụ bắt đầu dè chừng, đúng như Uyển Như nghi vấn, ông cụ hỏi tiếp.
"Nè, cháu thấy con trai ông thế nào?"
"Dạ?" Ngàn dấu chấm hỏi trong đầu Uyển Như.
"Ông cũng thấy nó ổn mà tại sao đến bây giờ vẫn không có bạn gái nhỉ?"
"Ba!" Giọng của Trần Kiến Thành vang ra.
Hai ông cháu Uyển Như nhìn thấy Trần Kiến Thành dâng xuống cầu thang, theo sau là Mỹ Kim đang ỉu xìu. Thấy Uyển Như ngồi chờ thì Mỹ Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thim-cua-nu-chinh/2864853/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.