Huỳnh Thái Khang theo địa chỉ mà Kim Như đưa đã đi đến dưới khách sạn cô ở. Trước khi cô xuống xe cậu ta còn kì kèo với cô.
"Cho tôi xin phương thức liên lạc với chị được không?"
"Cậu đoán xem!" Kim Như nhướng mày hỏi lại.
"Vậy chắc là được!" Thái Khang đưa điện thoại ra trước mặt cô.
"Cậu đừng tưởng bở!" Nói rồi cô mở của xe dự định bước ra.
"Nhưng chị vẫn phải gặp lại tôi nữa thôi, chị còn phải trả ơn hôm nay tôi giúp chị mà!" Thái Khang thoải mái cười.
Cô dừng lại một hồi, đúng là không muốn mắc nợ cậu ta thật. Cô thở dài lấy danh thiếp của mình quay lại đưa cho cậu. Thái Khang đạt được mục đích thì cười vui vẻ.
"Hẹn gặp lại chị!"
Kim Như không trả lời mà trực tiếp quay vào khách sạn, Thái Khang cũng lái xe đi.
Chiếc Porsche ở gần đó đã tắt máy, người ngồi trong xem nắm chặt lấy vô lăng, hơi thở đều đặn nhưng lại mang sự nặng nề. Trần Kiến Thành liếc mắt nhìn lên một căn phòng vừa bật đèn sáng ở trên tầng cao một hồi rồi lại nhìn sang bức tranh đang đặt ở ghế phụ lái. Anh khẽ thở dài một cái rồi lái xe đi.
Phát điên mất.
Sáng hôm sau Thái Kim Như phải thu dọn hành lý trở lại thành phố. Háo hức nhiều ngày cũng chỉ để gặp anh một vài khoảnh khắc, trong lòng cô trở nên nặng nề hơn.
Cô ra sân bay khá sớm vì cô chọn chuyến bay lúc 6 giờ sáng. Nhưng chuyện không như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thim-cua-nu-chinh/2864793/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.