Tô Diệu Linh giật mình(Phải rồi...hồi nãy mình còn tưởng là nghe nhầm, hóa ra cô ta trùng cả tên lẫn họ với Nguyệt Anh Anh thật!),cô cười vẻ miễn cưỡng:
-"Tại sao chúng ta không đến chào hỏi cô ấy nhỉ?"
Nghe Diệu Linh nói vậy, đám thiên kim cuống cuồng lên:
"Thật sao? Chúng ta sắp được nói chuyện với Nguyệt Tỷ kìa!"
"Tôi không phải là mơ chứ...Nguyệt tỷ...em đến đây ^^?"
(...)
Nhìn biểu hiện của họ, Tô Diệu Linh bĩu môi(Có gì mà phải làm quá lên như vậy? Bộ cô ta là Nữ thần chắc?). Cả đám người kéo nhau đi tới chỗ Anh Anh, tới nơi...Tô Diệu Linh mở lời:
-"Nguyệt tiểu thư, Rất hân hạnh được làm quen!"
Anh Anh nhìn dáng vẻ của Diệu Linh, mỉm cười(Ha, bộ dạng này trông khá hợp với cô đấy!):
-"Chào cô, chào tất cả mọi người! Tôi tên Nguyệt Anh Anh!"
Cô vừa dứt lời thì tất cả mọi người hò hét vang cả khán phòng, từng người từng người chen lẫn, xô đẩy nhau chỉ đề khoảng cách giữa cô và họ gần hơn.
"Nguyệt tỷ, em...Em là Trịnh San Hồ đến từ nước S"
"Em..Em nữa...Em là Nhạc Vũ Hạ đến từ nước K. Rất vui khi được nói chuyện cùng tỷ!"
"Mình là Bạch Ngọc Tường, con trai công tước nước Y"
"Em..em là...là..A..chị cười trông đẹp quá đi!"
(...)
Cứ như vậy, từng lời giới thiệu như muốn gim vào trong đầu của Anh Anh...không hề có dấu hiệu ngừng nghỉ. Họ nói liên hồi như chỉ để Cô "rep" lại, họ muốn nghe giọng cô nhiều hơn, hiểu về cô hơn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thieu-em-sai-roi/2535843/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.