Anh Anh nhăn mặt dịch dòng chat(Trái..tim..hướng dẫn...la..),còn chưa kịp đọc xong thì bỗng thấy tin nhắn bị xóa, cô hỏi:
- "Anh chat cái gì vậy? Em mới chỉ dịch được một nửa!"
Việt Anh ấp úng:-"Xin lỗi, vừa nãy anh gửi nhầm!"
Anh Anh:-"Vậy à! Thế bây giờ em đi ngủ nha! Nếu không ngày mai sẽ đi học muộn mất!"
Việt Anh:-"Được rồi, chúc em ngủ ngon!"
Anh Anh chat lại một tiếng "Ừm" vừa ngắn gọn lại xúc tích, tắt máy tính,(bật điều hòa 26 độ, bật quạt số 3, đắp chăn bông) rồi ngủ nhanh như chớp. Việt Anh nhìn dòng chat thở dài(Hazzz, sao lại có người lạnh lùng như vậy nhỉ?)
Sáng Hôm Sau
Ánh nắng mặt trời len lỏi qua khe cửa chiếu thằng vào khuôn mặt đáng yêu khi ngủ của Anh Anh, cô mở mắt rồi nhìn đồng hồ hét lớn:
- "Aaaaaaaaaaaa!!! Tối qua quên cài báo thứ rồi!"
Anh Anh nhanh chóng trèo xuống giường làm vệ sinh cá nhân, mặc quần ào rồi chạy thục mạng đến trường. Vừa đi vừa nhìn đồng hồ, đã 7h20' rồi mà hiện tại cô vẫn đang ở trên đường, miệng còn ậm 1 chiếc bánh sandwich, cô thầm ngĩ vẻ lo lắng(Chết rồi! Bây giờ mà vào trường thì thế nào bác bảo vệ cũng lôi mình lên trước toàn trường cho mà coi, huhu!). Rón ra rón rén định trèo tường từ khu lán xe, ngồi trên cao nhìn xuống, Anh Anh vô cùng ngạc nhiên khi sân trường trống trơn không có một bóng người, lẽ nào hôm nay không phải là thứ 2? Không phải Chào Cờ? Anh Anh từ từ nhảy xuống rồi chạy thật nhanh vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thieu-em-sai-roi/2535823/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.