Chợt, 1 bông hoa phượng rơi xuống chỗ đầu Anh Anh, Việt Anh thấy vậy vội đưa tay ra đỡ. Vy Vy quay lại nhìn thì liền đỏ mặt:
- "Lâm Thiếu, sao...sao cậu lại ở đây?"
Anh Anh giật mình quay lại, nói lớn:
- "Cậu...cậu nghe lén chúng tôi nói chuyện?"
Việt Anh nhìn cô chằm chằm:
- "Tôi chỉ vừa đi ngang qua đây thôi, không nghe thấy gì cả!"
Anh ném bông hoa xuống gốc cây rồi về lớp, Anh Anh lườm theo bóng cậu. Vy Vy liền nói:
- "Cũng sắp hết giờ ra chơi rồi, hay chúng ta vào lớp đi!"
Anh Anh gật đầu, Vy Vy liền kéo tay Anh Anh cười nói vui vẻ, nhưng khi vừa tới cửa lớp thì bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng. 2 người nhìn thấy Việt Anh đã vào chỗ ngồi nhưng với khuôn mặt có vẻ tức giận, cô hỏi Vân Trang:
- "Có chuyện gì vậy?"
Vân Trang trả lời:
- "Không biết ai đã lấy cặp sách của Lâm Thiếu nữa, bây giờ cậu ấy có vẻ rất tức giận!"
Anh Anh cười trong lòng(hơ, không biết ai can đảm thế nhỉ? Có thể trả thù cho mình!). Cô chợt nhìn thấy Diệu Linh đang đi tới chỗ Việt Anh, nói:
- "Lâm Thiếu, tớ đã chuyển cặp sách cậu sang chỗ của mình rồi, chúng ta về chỗ ngồi đi!"
Việt Anh nhìn Diệu Linh:
- "Ai cho cô tự quyết định vậy?"
Diệu Linh mạnh dạn nói:
- "Lâm Thiếu, tớ thích cậu!"
Trong lớp bỗng "Ồ" lên, những tiếng bàn tán to nhỏ xuất hiện, một bạn nói to:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thieu-em-sai-roi/2535793/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.