Thẩm Cảnh Quân chưa bao giờ nói đồng ý hay không đồng ý, chỉ cau mày khó hiểu hỏi: "Có ý gì?"
"Điện hạ chỉ cần trả lời ta, ngài có đồng ý không?" Mộc lương đệ quật cường gật đầu: "Nếu điện hạ đồng ý với ta, sau này....ta bằng lòng vì điện hạ dò hỏi tin tức của Khương hoàng hậu."
Mộc lương đệ không cam chịu khi nhìn thấy Chi Chi vượt qua nàng ta, dù cho sau này nữ nhân kia ân sủng không hết nhưng chỉ cần không được làm lương đệ, nàng ta vĩnh viễn sẽ không sánh bằng.
Địa vị mới chính là cái đích cuối cùng để người phụ nữ dựa vào.
Nàng ta cho rằng Thẩm Cảnh Quân nhất định sẽ đồng ý.
Cố thị là con gái nhà buôn, xuất thân thấp hèn, có thể tiến vào đông cung làm chiêu huấn chính là phúc phận trời ban cho. Sau này nếu được sủng ái, nhiều nhất cũng chỉ là Lương đệ, vị trí thái tử phi kia tất nhiên sẽ dành cho danh môn quý nữ.
Điều kiện này thực ra cũng không ảnh hưởng lớn đến Cố thị và thái tử.
Mà nàng ta đây, là con gái Mộc thị tuy rằng vô năng nhưng với sự giúp đỡ mà Mộc thị mang đến lại lớn hơn Cố Thị rất nhiều, điện hạ không có lý do gì mà không đồng ý.
Cho nên khi nàng ta nghe thấy câu trả lời của Thẩm Cảnh Quân, vẫn là sửng sốt một hồi lâu.
"Cô tất nhiên sẽ không đồng ý."
"Điện hạ?" Mộc lương đệ ngơ ngác nhìn hắn, ngồi liệt dưới đất lại mất đi sự ngang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thiep/3376993/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.