Thẩm Cảnh Quân chỉ im lặng một lúc, Chi Chi sợ hãi nhìn hắn: "Ngươi, ngươi có phải định bỏ mặc ta phải không?" 
Nàng khóc thương tâm thành tiếng: "Ngươi mau cứu ta, ta không muốn chết, ta rất sợ!" 
"Sao ta có thể bỏ mặc ngươi được." Thẩm Cảnh Quân trấn an nàng: "Ngươi yên tâm, dù thế nào ta cũng sẽ cứu ngươi, chỉ là thân phận ngươi có hơi khó giải quyết để ta nghĩ cách xem nên làm gì." 
Chi Chi bình tĩnh lại, nhỏ giọng nức nở, khóc thương tâm đến nỗi không có cách nào kiềm chế lại. 
Trong đêm tối chỉ có hai người họ cùng nhau núp trong sơn động, Thẩm Cảnh Quân nhìn thấy dáng vẻ run rẩy kinh hoàng của nàng. Hắn mím chặt môi từ trên dưới đất nhặt lên áo của mình khoác lên bờ vai của nàng, che đi vết tích quần áo bị xé mở. 
Lòng bàn tay xẹt qua áo ngoài, Thẩm Cảnh Quân cứng đờ một chút, hắn không xa lạ gì với thứ ướt át nhớp nháp dưới tay, cho dù đã nguội hắn cũng có thể nhận ra đồ vật của chính mình. 
Chi Chi quấn chặt bản thân vào áo của hắn, càng ngày càng thu mình về phía góc tường, lộ ra vẻ sợ hãi bài xích, những giọt nước mắt trong mắt tỏa sáng lạnh lùng dưới ánh trăng mỏng manh. 
Thẩm Cảnh Quân cúi xuống thấp nhìn nàng: "Ngươi có cách gì không?" 
Ngoại trừ biện pháp khiến cho Ninh vương và Ninh vương phi hoà ly, hắn mới có thể danh chính ngôn thuận mang cô nương này đi. Thế nhưng, hắn làm sao có thể huỷ đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thiep/2827282/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.