Chi Chi nghe vậy thì tuỳ tiện nói: "Nữ nhi tuân mệnh."
Nói xong lập tức đứng dậy.
Chỉ là đi Phật đường cấm túc mà thôi, cùng lắm thì một thời gian nữa tự nhiên sẽ được thả ra cũng không có gì đáng sợ cả.
Lông mày Cố Ninh Bình nhíu chặt, đè tay Chi Chi lại: "Cha mẹ, Chi Chi theo con gả vào vương phủ, nhưng chỉ là thân phận dắng thiếp, về chuyện hoà ly là do con tự quyết định, muội muội không hề can dự vào, nếu như cha mẹ muốn phạt thì cứ phạt con đi."
"Nương...." Cố Ninh Bình lo lắng, không chút do dự nói: "Nếu như không có Chi Chi, nữ nhi của người đã chết trong Ninh vương phủ từ lâu rồi.
Nếu hôm nay Chi Chi vì con mà bị trừng phạt, vậy thì con gái của người hôm nay cũng sẽ chết tại đây đỡ làm mất mặt Cố gia".
"Con cũng biết bản thân mất thể diện sao!" Cố phu nhân bị nàng uy hiếp, lửa giận ngút trời: "Ta lấy một nửa gia sản của Cố gia đưa cho con xuất giá.
Còn nói cho bằng hữu thân thiết rằng nữ nhi của ta được làm vương phi, kết quả con lại hoà ly trở về nhà.
Con muốn cái mặt già này của ta vứt đi đâu hả? Giờ con còn cầu tình cho nó sao, nó đã hại con thành ra thế này!" Cố phu nhân nổi giận đùng đùng nói: "Giống hệt như di nương của nó, đều là cái thứ tai hoạ!"
Sắc mặt Chi Chi lạnh lùng, cười lạnh nói: "Nếu mẫu thân đã biết ta là cái đồ tai hoạ, vậy sao còn bắt ta làm của hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thiep-dang-thiep/4597463/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.