Trần ma ma quay đầu lườm các nàng một chút, cất giọng trào phúng: "Vương phi ở vương phủ già mồm cũng không sao, ngài là chủ nhân không nói tới thế nhưng trong cung đều là người có thân phận cao quý, ngài đừng có mà dùng bộ dạng ốm yếu này đắc tội quý nhân."
Chi Chi tức giận muốn phản bác lại nhưng bị Cố Ninh Bình nắm tay nàng ngăn lại.
Sắc mặt Cố Ninh Bình tái nhợt, lúc nói chuyện hơi thở cũng trở nên hỗn loạn: "Cảm ơn Trần ma ma đã nhắc nhở."
Chi Chi chỉ đành nuốt xuống cực tức này, chỉ là trong lòng cực kỳ khó chịu.
Đây là hoàng cung, đã bước chân vào hoàng thất, tỷ muội các nàng đã không còn là thiên kim tiểu thư ngây thơ của Cố gia nữa.
Đối mặt với hoàng quyền chí cao vô thượng, không có gì ngoài phục tùng, căn bản đều không có quyền phản kháng.
Trần ma ma tuy rằng lời nói có hơi khó nghe, nhưng từng chữ từng chữ đều là chân chính, bất kể là Chi Chi hay Cố Ninh Bình, tại hoàng thành uy nghiêm này, bọn họ đều nhỏ bé như con kiến, không có chuyện hoàng thân quý tộc nào để ý đến hai người con gái thương hộ bay lên cành cao.
Sĩ nông công thương, các nàng vốn dĩ đứng tầng cuối chót.
Y Đức cung nơi Hoàng hậu ở nằm ở giữa hoàng thành, hai bên trái phải có sáu cung đông tây, điều này cho thấy rõ địa vị vững chắc trong cung.
Mấy người đi xuyên qua ngự hoa viên tràn ngập hoa cỏ cùng hành lang uốn lượn, khi nhìn thấy một tòa cung điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thiep-dang-thiep/4597445/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.