Vương Viên Viên đối với hai người Lâm-Cố khoan thai tới muộn mà nhìn một vòng, thấy trên mặt, trên cổ Lâm Duyệt Vi cùng với làn da lộ ra ngoài đều không có ấn ký nào, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi: Tính ra nàng còn có chừng mực.
Lâm Duyệt Vi bị kiểm duyệt y như binh lính xong, hỏi: "Có thể đi được chưa?"
Vương Viên Viên gật đầu, miễn cưỡng cho phép: "Được rồi, có thể xuống lầu ăn cơm."
Lâm Duyệt Vi thử dắt tay Cố Nghiên Thu, Vương Viên Viên lập tức nói: "Không được, không thể."
Lâm Duyệt Vi mỉm cười, ngoan ngoãn đi về phía trước.
Nàng chỉ giả vờ một chút, nàng mới sẽ không ngốc đến thân mật như thế trước mặt mọi người, khách sạn đông người nhiều tai mắt, bị người nhìn thấy cũng không sao, vạn nhất bị người chụp lại, tương lai sẽ thành "lịch sử đen", còn không biết sẽ dùng để gây rắc rối gì cho nàng nữa.
Vương Viên Viên nhẹ nhàng nhéo cánh tay Lâm Duyệt Vi, còn Lâm Duyệt Vi thì le lưỡi đáp trả.
Cố Nghiên Thu nhìn thấy một màn thân mật như thế trước mắt, không khỏi hơi hơi nhíu mày.
Lâm Duyệt Vi vô tư không phát hiện, Vương Viên Viên nói với Cố Nghiên Thu: "Vậy......" Nàng không biết phải xưng hô với Cố Nghiên Thu ra sao, Lâm Duyệt Vi chưa từng giới thiệu tên họ đối phương, ngay cả xưng hô cũng chưa từng nói, "Chị theo tôi đi, không nên nhìn đông nhìn tây."
"Tôi biết."
"Có việc gì xin hỏi tôi, nếu không phải Vi Vi chủ động cùng chị nói chuyện, chị hãy tận lực tránh nói chuyện với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thi-lang-co/938060/chuong-93.html