Là bạn gái 
Lâm Duyệt Vi từ trên giường bắn dậy: "Cái gì?!" 
Nàng thiếu chút nữa tưởng mình bị mất trí nhớ, hay do nàng bận quá, quên mất phần ký ức này chăng. 
Cố Nghiên Thu nói: "Em không mất trí nhớ, do chị vẫn chưa nghĩ ra nên nói với em thế nào." 
Lưu tiên sinh tra được quê quán của mẹ Cố Nghiên Thu - Thẩm Hoài Du ở Thôn Dương Thanh cách đây không lâu, vào khoảng thời gian khi Lâm Duyệt Vi đi tập huấn. Cố Nghiên Thu tới thành phố N gặp nàng, sau khi trở về ngày hôm sau liền nhận được điện thoại của Lưu tiên sinh. 
Lưu tiên sinh đã quá quen với những vụ điều tra hiếm lạ cổ quái kiểu này, thời đại đã thay đổi, đối với việc điều tra về Thẩm Hoài Du anh cũng không cảm thấy kỳ lạ. 
Lưu tiên sinh: "Tôi đã tra được, hơn nữa còn tìm được mấy người từng sống ở Thôn Dương Thanh vào thời điểm ấy, trong đó một người là thân thích của Thẩm gia, mong cô chọn thời gian tới đây, tôi sẽ kỹ càng tỉ mỉ nói với cô, trong điện thoại tôi chỉ có thể nói đơn giản." 
Cố Nghiên Thu trầm mặc thật lâu, loại cảm giác bất an lại vây lấy mọi giác quan của, cô nói: "Anh gởi địa chỉ cho tôi, cuối tuần này tôi sẽ tới đó một chuyến."Cố Nghiên Thu không sợ gì, nhưng cô không thích trạng thái cái gì cũng không biết, cô lại không thể lập tức bay tới đó, nên đành phải kéo dài thời gian tìm ra chân tướng vài ngày. 
"Cuối tuần?" Lâm Duyệt Vi nhớ lại, xem mấy ngày nay Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thi-lang-co/938054/chuong-87.html