Chương trước
Chương sau

Editor: Didi
"Tiểu Cố tổng, chị..." Lâm Chí đặt cà phê xuống, không đành lòng nhìn thẳng xoay đầu, nói, "Chị..."
Cố Nghiên Thu vẻ mặt nhàn nhạt, hướng ở ngoài khoát tay một cái.
Lâm Chí khom khom lưng, nói : "Vậy em đi ra ngoài trước."
Cố Nghiên Thu xoay tấm gương đặt trên bàn làm việc, đối diện với đôi môi no đủ, đỏ tươi ướt át kia mà sâu kín thở dài.
... Ngày hôm nay đi làm suýt chút nữa đến muộn.
Cũng may khí trời dần mát mẻ, trên cổ có thể quàng thêm khăn lụa mỏng, ôm lấy một vòng liền có thể che đậy nửa khuôn mặt, không đến nỗi để người trong công ty nhìn thấy, Lâm Chí thì sao? Lúc cô ra ra vào vào văn phòng, không cách nào che giấu, tùy hắn đi, ngược lại cũng không phải lần đầu tiên.
Lâm Duyệt Vi có thiên phú học tập... Cố Nghiên Thu nhớ lại, không biết đánh giá thế nào, nói chung so với trước có cảm giác hơn nhiều. Tính cách Lâm Duyệt Vi tương đối thẳng, sau khi Cố Nghiên Thu cho nàng tư liệu học tập, xem một buổi tối thần thái sáng láng không nói, hơn nữa lại còn xem như hạng mục giao lưu học tập.
Leng keng ——
Cố Nghiên Thu mở khóa di động, nhìn thấy trong khung trò chuyện WeChat Lâm Duyệt Vi đề cử một video, tên: Trướng tư thế [1]! Những kỹ xảo hôn môi này bạn không thể không biết.
[1] Từ mạng, chỉ những tư thế mới lạ, đáng kinh ngạc trên giường của vợ chồng =)))
Cố Nghiên Thu : "..."
Cố Nghiên Thu tạm thả điện thoại di động sang một bên, mở máy tính lên, quét mã WeChat, đóng nhắc nhở, bắt đầu làm việc.
Chờ cô kết thúc công việc trong tay, lại mở ra khung chat cùng Lâm Duyệt Vi, một trang đều bị lấp đầy——
Nữ thần dạy bạn kỹ xảo hôn môi, xem xong không có cảm giác thì bạn tìm tôi
【Tập hợp hôn môi】 Bài học chuyên sâu kỹ xảo hôn sâu
【Tập hợp hôn môi】 Bài lên cấp 20 tiểu kỹ xảo hôn môi

【Lừa gạt hôn cuồng ma】 Kỹ xảo hôn môi đại công khai
Mặt đỏ tim đập —— dạy hôn môi
Hôn môi —— bạn biết được bao nhiêu kỹ xảo
...
Cố Nghiên Thu lướt lên trên một hồi, đoán chừng hơn hai mươi tin nhắn, lẫn trong đám links còn kèm thêm một vài con chữ:
【Hai Chữ Mộc: Đây đều là tối hôm qua em sưu tầm được đó, chị cũng xem chút đi, so với văn bản thuận tiện hơn】
【Hai Chữ Mộc: Em phải làm việc, buổi tối gặp】
【Hai Chữ Mộc: Muah】
Cố Nghiên Thu sau một phen suy tư, sững sờ không dám trả lời nàng, chỉ lo Lâm Duyệt Vi sẽ hỏi cô cảm giác sau đó thế nào. Dù sao da mặt Cố Nghiên Thu vẫn mỏng rất nhiều, căn bản không cách nào đường hoàng thảo luận cùng Lâm Duyệt Vi.
Cũng may Lâm Duyệt Vi đang bận rộn tập trung, sẽ không gửi tin nhắn cuồng oanh loạn tạc.
***
Lâm Duyệt Vi đem toàn bộ video trong file mà nàng thu gom được gửi cho Cố Nghiên Thu, sau đó liền ném điện thoại sang một bên, mở Laptop trên bàn trà lên, bên trong đang chiếu bộ phim trinh sát hình sự mười mấy năm trước, lấy ánh mắt hiện tại xem, diễn viên bên trong đều là diễn viên gạo cội.
Tuy rằng để Thiệu Nhã Tư giúp nàng soát lời thoại, thế nhưng Lâm Duyệt Vi không có ý định hết thảy đều để Thiệu Nhã Tư kiểm tra cho nàng, bằng không một bộ phim truyền hình ba mươi lăm tập, chẳng khác gì để Thiệu Nhã Tư thủ diễn, bản thân nàng cũng băn khoăn, hơn nữa bất kể là sự nghiệp diễn viên của nàng sau này hay là giai đoạn học tập hiện tại mà nói, đều chỉ có tệ chứ không có lợi.
Nàng đem bộ phim cũ kéo tơ bóc kén, lời thoại là một trong số đó, biểu diễn là thứ hai, tiết tấu là thứ ba, một câu một câu phân tích ra, nhưng không dễ dàng gì mô phỏng theo được. Lúc trước trong《 Diễn viên thực tập sinh 》, các nàng biểu diễn trên sân khấu đều là những kịch bản kinh điển, mỗi đạo sư đều đã nói không muốn bắt chước theo người khác biểu diễn, mà phải tự mình học diễn kịch, có thể tiếp thu kinh nghiệm, thế nhưng không thể bắt chước theo.
Lâm Duyệt Vi vẫn không biết hai người này trong lúc đó ở góc độ nào, hiện nay cũng đã là mò mẫm tảng đá qua sông. Có lúc mơ hồ cảm giác đã chạm được chân lý biểu diễn, có lúc lại bị một bức tường vô hình ngăn trở, không cách nào tiến thêm một bước.
Lâm Duyệt Vi theo từng mỗi một câu thoại được người nói qua trên phim truyền hình, tìm hiểu xem tiết tấu nói chuyện mà cảnh sát hình sự nên có. Mặt mày đặc biệt bình tĩnh, cùng một câu nói có thể nói trên một nghìn lần, hoàn toàn không có thiếu kiên nhẫn như nàng trong ngày thường.

Lâm Duyệt Vi híp híp mắt, nhấn tạm dừng, nàng thưởng thức không gian trước mặt, vốn không tồn tại phạm nhân nào, tựa như nhìn thấy trên mặt hắn ta rốt cục cũng lộ ra vẻ hoang mang, không nhanh không chậm bồi thêm một câu : "Là ai nói với anh, bọn tôi không có chứng cứ?"
Nàng nhếch môi, thu hồi vẻ mặt, để trên mặt mình xuất hiện một ý cười khinh bỉ, khóe môi đầy trào phúng, không chút hoang mang lại nói một lần : "Là ai nói với anh, bọn tôi không có chứng cứ, Triệu Liễu Niên, anh kẻ khả nghi có ý định mưu sát, cố ý phân thây..."
Lâm Duyệt Vi đọc rõ ràng từng chữ, cùng tên tội phạm tưởng tượng anh tới tôi đi nói xong lời thoại của mình trong《 Đô thị sương mù 》, cuối cùng hắn cũng chịu cung khai , bút máy trong tay nàng xoẹt một đường trên tờ giấy trắng, tiếng xoẹt này vô cùng chói tai, tựa như cho kẻ tình nghi phán xét cuối cùng, bỗng nhiên giương mắt quét qua vẻ mặt tội phạm, nói : "Nghi phạm tiên sinh, chứng cứ xác thực, anh còn gì để chối cãi?"
Nàng sửa lại văn kiện trong tay một chút, xoay người lại đẩy ghế đứng lên, hướng về hai cảnh sát hình sự bên cạnh gật gù : "Còn lại giao cho các anh." Nàng không nhìn cuồng loạn gào thét phía sau, cũng không quay đầu lại mà đi đến cửa phòng thẩm vấn.
Lâm Duyệt Vi đối với cảm giác lần này vẫn còn, thưởng cho chính mình một trái, dùng tăm xuyên một miếng.
Nàng lướt màn hình di động bị lạnh nhạt hai giờ đồng hồ, Cố Nghiên Thu quả nhiên không trả lời nàng, nàng mới không tin Cố Nghiên Thu không thấy, khẳng định là nhìn thấy mà cố ý không trả lời.
Xía.
Có bản lĩnh tra tư liệu sao không có bản lĩnh cùng thảo luận, xem như trốn tránh không lên tiếng, Lâm Duyệt Vi cũng biết cô chắc chắn đã xem qua.
Muộn tao. [1]
[1] Biến thái ngầm, lù đù vác cái lu chạy, tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi.
Không đúng! Lâm Duyệt Vi tinh chuẩn sửa chữa, tạm thời chỉ có muộn, không có tao.
Hũ nút không trả lời nàng, Lâm Duyệt Vi cũng không miễn cưỡng, nàng nghỉ ngơi mười phút liền phải tiếp tục, trêu chọc cũng chỉ có thể trêu chọc, hiện tại không hôn được.
Lâm Duyệt Vi rảnh rỗi giành giật từng giây nằm xuống ghế sofa, cảm giác được vai trong nháy mắt được thả lỏng, thoải mái thở dài. Nàng nâng điện thoại di động đến trước mắt mình, tiện tay lướt tin tức trên Weibo.
Nàng trước tiên tìm tòi tên mình, nhìn thực tế một chút, ngoại trừ fans luân bác ghi lại, bình thường nhắc tới tên mình là ngày hôm qua, một video chia sẻ, này... video biên tập Thiệu Nhã Tư CP.
Tiết mục đều kết thúc lâu như thế, lại còn có fans CP mới vào hãm hại, cũng có chút thần kỳ.

Lâm Duyệt Vi lướt lướt qua, không thấy cái gì có giá trị nội dung, lại tìm tòi tìm tòi quảng trường của mình, này... Mới nhất là chừng mấy ngày trước, bình luận ít ỏi.
Nàng lại tìm kiếm Thiệu Nhã Tư, mới nhất một cái là mười mấy tiếng trước, fans lượt chia sẻ cùng bình luận rất nhiều, bởi vậy có thể nhìn ra là một tiểu minh tinh mới vừa cất bước, lộ ra quang lượng trọng yếu bao nhiêu.
Nếu nói trong lòng Lâm Duyệt Vi có bất bình hay không, nàng có thể thản nhiên nói không, nàng chỉ có thể vì Thiệu Nhã Tư cao hứng. Khởi đầu tốt, hi vọng sau này sẽ thuận buồm xuôi gió.
Đang nhìn một số khích lệ từ những người mà vừa nhìn liền biết không phải fans của Thiệu Nhã Tư, thì tên của vị chủ nhân liền xuất hiện trên màn hình cùng cột thông báo.
【 Thiệu Nhã Tư: [ văn kiện ghi âm] 】
【 Thiệu Nhã Tư : Xong rồi, cậu nghe một chút đi 】
Lâm Duyệt Vi ngay lập tức trả lời nàng.
【 Hai chữ Mộc: Nhanh như thế? 】
Vừa qua một buổi tối mà thôi.
【 Thiệu Nhã Tư: Đương nhiên vì mình là thiên tài ha ha ha, làm chỉ vài phút 】
【 Hai chữ Mộc: Cảm ơn nha 】
Thiệu Nhã Tư không có trả lời, lúc này nàng nghiêng người ngồi trên xe bảo mẫu, di động trong lòng bàn tay thả lỏng nắm trong tay, mắt đã không khống chế được mà nhắm lại, phát ra tiếng ngáy tinh tế. Quản lý ngồi bên người nàng hướng trợ lý ngang ngược một chút, trợ lý oan ức, nhỏ giọng nói: "Sáng sớm em đến gõ cửa, chăn trên giường đều không động tới."
Quản lý đi sang ngồi, cúi người xuống, ngoẹo cổ thấy rõ tên người liên lạc trên điện thoại di động của Thiệu Nhã Tư, quản lý trầm mặt xuống sắc.
Lại là Lâm Duyệt Vi.
Không trách nàng sáng sớm hôm nay đột nhiên hỏi mình hai diễn viên không liên quan làm người thế nào, hai diễn viên kia là nam chính cùng nữ chính trong《 Đô thị sương mù 》, theo cô biết được, nhân vật nữ thứ thế thân của Phương Hiểu Hiểu xảy ra sự cố chính là Lâm Duyệt Vi, cô sớm đoán được vì Lâm Duyệt Vi hỏi thăm tin tức.
Người này sao giống cái cột thế, bản thân còn chưa bay lên đến đây, trăm phương nghìn kế đã muốn nhờ đối phương, cũng không nhìn bản thân mình một chút xem có bao nhiêu phân lượng.
Cô trải qua bao nhiêu năm sóng to gió lớn, cái gì chưa từng thấy, trong cái vòng này không dựa dẫm được nhất chính là thời kì người mới một đường nâng đỡ tới được cái gọi là bạn bè, một khi sự nghiệp có khởi sắc, đều là đối thủ cạnh tranh, đâm đao lẫn nhau còn không kịp, cảm tình càng sâu đâm đến liền càng sâu, có lúc có một số việc là thân bất do kỷ. Muốn không liền kết giao bạn bè ngoài vòng, muốn không chờ sau khi ổn định, lại kết giao bạn bè, vậy mới biết phải thế nào mới có được mối quan hệ gắn bó dài lâu tại nơi danh lợi này.
Quản lý cong cong ngón tay, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép muốn búng một cái lên gáy Thiệu Nhã Tư, bảo nàng ngốc bạch ngọt không tâm nhãn, thế nhưng đến bước ngoặt, lại thu tay về.
Cô nhìn chăm chú Thiệu Nhã Tư qua mấy phút, cuối cùng vẫn thở dài, ngốc là ngốc một chút, nhưng cũng là người ngay thẳng khó gặp trong giới, chẳng qua mình che chở nàng, nếu như ai dám động nàng, đặc biệt là Lâm Duyệt Vi, cô cũng không phải dễ trêu.

Quản lý tâm tình phức tạp nhẹ nhàng điểm lên trán Thiệu Nhã Tư một cái, Thiệu Nhã Tư ngủ say lập tức trợn mắt lên, nhìn rõ ràng người trước mặt, một cách tự nhiên đem đầu gối lên vai quản lý, dùng giọng mũi "Rầm rì" một tiếng, ngủ tiếp.
Trợ lý ở bên cạnh nhìn, luôn cảm thấy cảnh tượng trước mắt là lạ chỗ nào đó.
Thiệu Nhã Tư tỉnh dậy từ trong ngực quản lý, ngồi thẳng dậy khịt khịt mũi, cúi đầu nhìn khóa tự động trên màn hình di động một chút, cầm lấy tiếp tục gửi tin nhắn cho Lâm Duyệt Vi: 【 Đoàn phim bọn cậu nam chính nữ chính rất tốt, hơn nữa nghe nói tính tình cực kỳ tốt, yêu thích trợ giúp người mới, tuyệt đối sẽ không xa lánh cậu, mình nghe quản lý của mình nói, chị ấy biết rất nhiều nha 】
Thiệu Nhã Tư nói tới đây liền liếc nhìn sang chỗ quản lý, mặt lộ vẻ sùng bái, tiếp tục gõ chữ nói: 【 Quản lý của mình rất lợi hại, nếu như cậu có thể ký cùng một nơi với mình là tốt rồi, đáng tiếc là đến Trái Cây mất rồi 】
Nàng luôn luôn ở trong đáy lòng lộ ra ánh mắt như thế, quản lý đã quen, đẩy kính mắt một cái, ôn nhu gật gù. Thiệu Nhã Tư không nhìn thấy đằng sau mắt kính của cô tràn ngập hàn ý.
Nếu Thiệu Nhã Tư không muốn giữ một khoảng cách vừa phải với nàng mà nói, như vậy liền để cô đến đi.
Bên này Lâm Duyệt Vi nhận được tin nhắn của Thiệu Nhã Tư tự nhiên là yên tâm rất nhiều, lúc quay phim bầu không khí trong đoàn phim rất quan trọng, nếu như đoàn phim ở chung vui vẻ, đối với người mới như Lâm Duyệt Vi vẫn có rất nhiều ích lợi, Lâm Duyệt Vi nghe nói Thiệu Nhã Tư bị xa lánh liền mơ hồ cảm thấy lo lắng, hiện tại Thiệu Nhã Tư không khác gì tặng cho nàng một viên thuốc an thần.
Kỳ thực những tin tức này theo lý mà nói Trần Huyên cũng sẽ nói cho nàng, chỉ là còn chưa tới lúc, Trần Huyên sẽ không nói với nàng bây giờ, quá nửa là lúc đến đoàn phim nói rõ với nàng, Lâm Duyệt Vi đối với Trần Huyên không thể nói không hề có khúc mắc, Trần Huyên lại bận rộn vô cùng, tự nhiên cũng không thể hỏi cô quá sớm.
Nàng không biết phải làm thế nào để cảm ơn Thiệu Nhã Tư, cảm ơn nói quá nhiều rồi, có vẻ cứng nhắc mà không có thành ý, Lâm Duyệt Vi thẳng thắn hẹn nàng lần tới cùng đi ăn cơm. Thiệu Nhã Tư vừa nhắc tới ăn xong liền quên mất yêu cầu của một diễn viên, đem mỹ thực của Yến Ninh phố lớn ngõ nhỏ nói hết, Lâm Duyệt Vi đều đáp lại.
Thiệu Nhã Tư hết thảy thời gian ở trên xe bảo mẫu đều chơi di động, sau đó liền điện thoại di động đi sung công, thừa dịp lúc trang điểm nghiên cứu hai phân đoạn phải quay hôm nay.
Lâm Duyệt Vi so sánh lời thoại của Thiệu Nhã Tư cùng lời thoại của mình, cân nhắc cùng cân nhắc, nàng không di chuyển, trong đầu đột nhiên lóe qua một đạo linh quang, bức tường kia vẫn chắn ở trước mặt nàng liền mơ hồ có xu hướng buông lỏng, nàng cảm giác mình cũng sắp nắm lấy, cánh cửa cuối con đường mòn kia, cái gọi là biểu diễn.
Lâm Duyệt Vi không hề động đậy mà ngồi yên nửa giờ.
Chuông điện thoại di động vang lên, nàng táo bạo nhảy lên, không hề liếc mắt nhìn, trực tiếp tắt âm, cấp tốc nhét xuống dưới thảm.
"Xin lỗi, số máy ngài gọi tạm thời không ai nghe máy, xin gọi lại sau,..." Cố Nghiên Thu thả di động kề sát bên tai xuống, chậm rãi nhíu mày.
Tác giả có lời muốn nói:
Cố tổng: Bởi vì ngồi thiền mà không nghe điện thoại của chị, em chờ đó :)
Vậy cũng là... Ban ngày thêm chương, buổi tối còn có một chương
Bắt đầu chuẩn bị đường tiến độ
Muốn thật nhanh đến ba năm sau, bản Thạch Lựu gấp đến độ vò đầu bứt tai

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.