Editor: Yan Lão sư
Cố Nghiên Thu nhìn nhiệt kế: 39.2° - sốt cao!
"Em nói em khỏe mà, chị nhanh đi làm đi... khụ khụ... đi đi!" Bệnh đến như núi đổ, Lâm Duyệt Vi vừa định chống người ngồi dậy thì cảm thấy cả người vô lực buộc phải ngã lại xuống giường.
"Chị đã xin nghỉ 2 ngày rồi, lỡ như anh trai tiện nghi kia ở trước mặt ba chị thổi gió bên tai, nói chị làm việc không nghiêm túc, chẳng phải mất nhiều hơn được hay sao?"
"Em thật không sao mà, đánh một bộ quyền cũng còn được nữa."
Cố Nghiên Thu rút hai tờ khăn giấy đưa đến để nàng lau mũi, từ trên cao nhìn xuống: "Rồi, đánh thử chị nhìn xem."
Lâm Duyệt Vi: "..."
Lâm Duyệt Vi căn bản không phải người có thể chịu thua, vốn nàng chỉ thuận miệng nói lại bị Cố Nghiên Thu nói khích, liền ngồi dậy, có vẻ rất long sinh hoạt hổ nào giống bệnh hoạn, nhìn về phía mép giường hỏi: "Dép của em đâu?".
Cố Nghiên Thu ấn nàng nằm lại giường, trách nhẹ: "Nằm nghỉ cho tốt đi!"
"Chị đi làm thì em sẽ nằm nghỉ."
"Chị không đi, cũng xin phép xong rồi."
"Vậy em sẽ đứng lên đánh quyền." – Lâm Duyệt Vi bướng bỉnh chồm dậy.
Cố Nghiên Thu nhìn chằm chằm nàng, đứng bất động không nói lời nào, Lâm Duyệt Vi vừa chồm dậy liền bị ấn ngược trở về. Nếu là bình thường Lâm Duyệt Vi cùng cô còn có thể giằng co một chút, bây giờ cả người bủn rủn bị đẩy ngã là chuyện vô cùng dễ dàng, chỉ là nàng không nhìn ra điều này.
Lâm Duyệt Vi càng thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thi-lang-co/938039/chuong-72.html