"Cố Nghiên Thu đang ở đâu vậy dì?" Giang Tùng Bích hỏi bà Lâm.
Lâm Duyệt Vi: "Cậu hỏi làm gì?"
Giang Tùng Bích chặc lưỡi nói: "Mình hỏi cậu sao? Liên quan gì tới cậu, người ta với cậu có quan hệ gì chớ?"
Bà Lâm cũng hỏi: "Đúng vậy, con hỏi địa chỉ để làm gì?"
Giang Tùng Bích rút khăn giấy lau lau miệng, cười nói: "Không phải con hỏi chị ấy chỗ mua tôm hùm sao? Nghĩ tới cửa bái phỏng tương đối có thành ý." Nói đi nói lại cho tới tận bây giờ Giang Tùng Bích vẫn chưa biết Cố Nghiên Thu ở đâu, Lâm Duyệt Vi căn bản không cho cô biết, ngay cả tiểu khu cũng chưa từng nhắc qua. Giang Tùng Bích nghĩ đến đây thì nhìn Lâm Duyệt Vi thật sâu, cô hoài nghi Lâm Duyệt Vi đối người ta căn bản là nhất kiến chung tình, mãi cho đến hiện tại mới phát hiện ra hạt giống trong lòng mình, còn chết sống không chịu thừa nhận hạt giống ấy đã nẩy mầm, sao trước giờ cô chưa từng phát hiện ra nàng lại giống vịt chết cái mỏ vẫn còn cứng như thế.
Giang Tùng Bích cố ý nói cho Lâm Duyệt Vi nghe: "Còn nữa, con cùng Cố Nghiên Thu tuổi không sai biệt lắm, nói không chừng còn có thể chơi thân với nhau, chị ấy mới về nước ít bạn bè, con lại thích kết giao bạn bè."
Bà Lâm chớp mắt, nhìn về phía Lâm Duyệt Vi.
Lâm Duyệt Vi vô tội mà nói: "Nhìn con làm gì? Mẹ tự quyết định đi." Ngàn vạn lần đừng cho nàng!
Bà Lâm nghĩ chỗ đó dù sao cũng là hôn phòng của Lâm Duyệt Vi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thi-lang-co/938015/chuong-48.html