"Cậu đoán xem mình có đoán hay không?" Ngữ điệu Lâm Duyệt Vi hết sức ôn hòa mà nói.
"..." Giang Tùng Bích biết nàng không kiên nhẫn trước giọng điệu này, âm thầm chửi một câu, nói, "Không đoán thì thôi, mình nói cho cậu nghe là được chứ gì."
"Ai?"
"Lúc đầu các ngành nghề có liên quan đều muốn tuân thủ quy tắc bảo mật, nhưng công ty hải quân mạng mình tìm lại trùng với công ty do kim chủ thần bí kia tìm, trùng hợp quá nhỉ?"
Lâm Duyệt Vi "Hả?"
Giang Tùng Bích hét to vào đầu dây bên kia điện thoại "Sao cậu lại bộp chộp như vậy? Xảy ra chuyện gì?"
Lâm Duyệt Vi sửng sốt, nói "Mình mà bộp chộp á?"
Giang Tùng Bích chỉ trích nàng như lời thề son sắt "Cậu bộp chộp, hơn nữa còn rất bộp chộp, đặc biệt dễ dàng không kiên nhẫn, mình mới cùng cậu nói có mấy câu, cậu đã mất kiên nhẫn."
Lâm Duyệt Vi bật thốt lên: "Ai bảo cậu ăn nói lung tung."
Giang Tùng Bích "Mình nói cái gì lung tung, còn không phải là --" Cô nói đến đây đột nhiên ngừng lại, tròng mắt đảo vài vòng, kéo dài âm, ý chế nhạo nồng đậm, "À, mình hiểu rồi..."
Lâm Duyệt Vi ngắt lời cô "Hiểu đúng rồi cái gì mà cậu chẳng hiểu, luận văn viết đã viết xong chưa?"
"Đừng hòng nói lảng sang chuyện khác, còn không phải bởi vì mình có ý với lão bà của cậu sao?" Nếu giờ khắc này Giang Tùng Bích nói những lời này ở trước mắt Lâm Duyệt Vi, thì nói không chừng cô sẽ thu liễm một chút, bận tâm về sự an toàn của chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-thi-lang-co/241499/chuong-28.html