Hồi thứ mười: Dùng miệng trộm giúp tướng quân phát tiết
***
Từ trong hình vẽ có thể thấy môi nữ tử căng tràn, quai hàm phình ra, gắt gao ngậm lấy côn th*t của nam nhân.
Diệp Thê chất phác mà nâng tay sờ sờ môi mặt chính mình, hồn phách bị dọa sợ chạy mất rồi, tạm thời vô phương hồi hồn.
Phải dùng miệng... Phải dùng miệng ăn nói đó của nam nhân.
Cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, đi một bước sai một bước, đang êm đẹp lại đi lau mình cho tướng quân làm gì, đúng là tự bê đá đập vào chân mình mà.
Diệp Thê mấy phen cân nhắc, rốt cuộc không dám lấy con cháu Thẩm gia ra đánh cược, nếu trên sách đã vẽ như vậy rồi, chắc là cũng có lý của nó.
Lại nói cô nương gia khác ở độ tuổi này, hài tử đều đã có, nàng gả cho Thẩm Tương Uyên, sớm chút muộn gì cũng phải hành phòng...
Lên.
Đến đây nàng không có nhiều chần chờ, nàng nâng tay kéo hạ màn trướng, nằm lên giường, một trận tất tất vang lên, tiếng nước ái muội thấm ướt truyền ra, chọc tâm người ngứa ngáy.
Diệp Thê cúi đầu quỳ gối bên cạnh nam nhân, đầu tiên là dùng tay thử cầm côn th*t, bởi vì khẩn trương trong lúc nhất thời không chú ý nặng nhẹ, Thẩm Tương Uyên khó chịu hừ hừ, nàng nhạy bén cảm giác được liền hơi hơi nới lỏng tay chật vật nắm lấy côn th*t.
Tay nàng cũng không kiều nộn, mấy năm nay làm việc nặng nhọc lòng bàn tay đã xuất hiện vết chai ma sát lên đồ vật của nam nhân, như vô tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-tu-cua-tham-tuong-uyen/1192841/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.