Phố hẻm treo đầy lụa đỏ bị thấm ướt vì mưa mấy ngày nay, nước mưa tẩy rửa bầu trời càng thêm trong sáng, có người trong trà lâu nói chuyện phiếm.
"Ai, trận chiến lại xảy ra ngay ngày tướng quân đại hôn..."
"Ngươi nói cái này ta càng thêm hăng hái, vị kia trước mặt mọi người liền bỏ tân nương lại để đi đánh giặc."
"Còn không phải sao, thân thích nhà ta làm việc trong phủ tướng quân, vụng trộm nói cho ta nghe, tân phu nhân kia lấy nước mắt rửa mặt nháo loạn suốt đêm kìa."
"Thân thích nào của nhà ngươi?" Một người đang cắn hạt dưa hồ nghi hỏi.
"Chắc là cháu gái của tam cô lục bà nào đó." Một người khác thuận miệng nói.
"Ngươi bớt khoe khoang đi, ta nghe nói phủ tướng quân chính là một cái miếu hòa thượng."
- --
Ngày ấy sau khi Thẩm Tương Uyên rời đi, người toàn yến hội liền đần độn, mà sau khi mọi chuyện kết thúc, một mình Diệp Thê phòng không chiếc bóng suốt một đêm, hồi tưởng lại lời nam nhân nói ở bên tai.
Rốt cuộc là có ý gì, Diệp Thê nghĩ không ra, kim châu được nàng cất trong tủ, đồ vật kia có chút dấu vết năm tháng, có lẽ là đồ gia truyền gì đó.
Nhưng trời đã tối, nàng liền thổi tắt ánh nến, nằm xuống chìm vào giấc ngủ, giường nệm là dựa theo vóc người nam chủ nhân mà chế tạo, thân mình Diệp Thê nho nhỏ cuộn ở trong một góc.
Hôm sau, dùng nước đã lạnh dư lại đêm qua để rửa mặt, Diệp Thê tự mình vụng về chải lên kiểu tóc phụ nhân.
Lại dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-tu-cua-tham-tuong-uyen/1192833/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.