Ngày hôm sau. 
Đúng tám giờ ba mươi phút sáng, Tưởng Bách Xuyên rời giường, anh có cuộc hẹn với chủ tịch của nữ trang KING vào lúc mười giờ. 
Mặc quần áo tử tế, Tưởng Bách Xuyên cầm đồng hồ đi tới bên giường, Tô Dương vẫn còn đang ngủ say. Anh duỗi tay xoa đầu cô: “Đồng Đồng, dậy thôi.” 
Trước đây, anh không có thói quen gọi cô rời giường, mỗi lần phải đi công tác vào sáng sớm, anh đều lưu lại tin nhắn cho cô, sau này cô không quá cao hứng, nói buổi sáng dậy không thấy anh, có cảm giác vắng lặng. 
Tưởng Bách Xuyên phải gọi ba lần, Tô Dương mới mơ màng mở mắt. Định thần nhìn anh vài giây, giọng cô hơi khàn khàn: “Trưa nay anh có việc à?” 
“Ừ, buổi trưa anh sẽ về ăn cơm với em.” Tưởng Bách Xuyên đưa đồng hồ cho cô, “Đeo lên giúp anh nào.” 
Tô Dương duỗi lưng một cái rồi ngồi dậy. 
Tưởng Bách Xuyên phối hợp, đưa tay tới trước mặt cô. Anh rất ít khi đeo cà vạt, Tô Dương cũng không biết thắt cà vạt, để mang lại cho cô cảm giác thỏa mãn đặc biệt, chỉ cần ở cùng nhau, lần nào anh cũng sẽ để cô đeo đồng hồ cho anh. 
Đeo xong đồng hồ, Tô Dương nhấc chăn xuống giường. 
Tưởng Bách Xuyên nghi hoặc hai giây: “Em không ngủ thêm một lát à?” 
“Em không muốn ngủ.” Cô quay đầu nhìn anh: “Trưa nay anh ngủ cùng em nhé.” 
Tưởng Bách Xuyên gật đầu nói được, anh nhìn đồng hồ, vẫn còn thừa thời gian, “Chúng ta ăn sáng đi.” 
“Sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-ngung-nho-anh/2991966/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.