Convert: Sakahara
Editor: Manh
Đôi lời: Quà mừng vì mình được nghỉ làm một ngày đây, mọi người đọc truyện vui vẻ nhé <3 Và mình cũng xin cảm ơn các bạn vẫn luôn bỏ phiếu, comment cho chương truyện, tất cả những điều đó đều tiếp thêm động lực cho mình dịch đấy, chân thành cảm ơn các bạn một lần nữa:D
*
Bố Tưởng uống thêm mấy ngụm trà, lắc đầu thở dài.
Nếu lần này Tưởng Bách Xuyên lại tác quái, ông cụ Tưởng sẽ không dễ nói chuyện như vừa rồi.
Nhưng Bách Xuyên là con trai của ông, ông lại không thể khiến con mình uất ức.
Mà ông cụ Tưởng lại là bố của ông, người làm con trai như ông không thể bất hiếu với cụ.
Vậy nên, việc này thực sự khiến ông buồn bực chết đi được.
*
Lúc này, ở bên kia câu lạc bộ tư nhân.
Khi bữa tiệc sắp kết thúc, Chu Minh Khiêm đột nhiên nghĩ tới chuyện Lục Duật Thành từng dặn dò. Anh hỏi Tô Dương: "Cậu có nghĩ tới việc phát triển theo hướng điện ảnh và truyền hình không?"
Tô Dương không phản ứng kịp: "Ý cậu là gì?"
Chu Minh Khiêm: "Ý tôi là, cậu có muốn thử đóng phim không? Là một bộ phim của tôi, nhân vật nữ chính rất giống cậu, cũng là một nhà nhiếp ảnh. Có muốn thử một chút không?"
Tô Dương có chút thụ sủng nhược kinh, nên biết rằng không phải ai cũng có thể đóng phim do Chu Minh Khiêm đạo diễn. Anh chưa bao giờ cho phép người nào đi cửa sau, chỉ có những diễn viên được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-khong-nho-han/3147892/chuong-29-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.