Cố Quyết khống chế khoảng cách rất tốt, không đến mức khiến người bên cạnh muốn né tránh nhưng vẫn mang lại đủ cảm giác thân mật.
Ngày thường anh nói chuyện bình thường giọng nói đã đủ mê người rồi, càng miễn bàn tới việc cố tình đè thấp thanh âm.
Thành thật mà nói, thời điểm Nguyễn An An nghe thấy câu nói kia trong nháy mắt cô có chút hoảng hốt, không kịp phản ứng lại những lời này tương ứng với điều gì. Thẳng đến khi trong não hình thành lại đoạn đối thoại vừa rồi của hai người——
Miễn cưỡng có thể đưa cậu tới vòng chung kết.
Ừm, cậu đưa tôi đi.
—— tôi nằm là được rồi.
“……!” Mẹ kiếp!
Điều này! Cũng! Quá! Phạm! Quy!! Đi!
Cố Quyết thoáng thối lui một chút trở lại khoảng cách bình thường, biểu cảm rất có hứng thú nhìn phản ứng của người bên cạnh.
Giờ khắc này tai trái của Nguyễn An An giống như bị nhiễm điện, cơn tê dại bắt đầu lan tràn. Một dòng nhiệt không biết từ chỗ nào nhanh chóng kéo dài từ dưới tai lên bao trùm toàn bộ vành tai, ngay cả gương mặt cũng không tránh khỏi bị ảnh hưởng.
Cố Quyết trơ mắt nhìn vành tai nhỏ tuyết trắng của thiếu nữ nhiễm sắc đỏ từng chút một trở nên ngày càng mềm mại, mà tư thế lúc này của cô lại đặc biệt cứng đờ, giống như đang bị người điểm huyệt vậy.
Cố Quyết không nhịn được dựa lưng vào ghế ngồi bật cười thành tiếng.
Nguyễn An An nghe thấy tiếng cười bên cạnh thì khẽ chớp mắt một cái, cô phảng phất như bị kϊƈɦ hoạt chốt mở, hành động đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-cuoc-song-tro-nen-kho-khan-hon/211325/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.