Bên ngoài đại sảnh bữa tiệc vẫn rộn rã tiếng cười, tiếng chén rượu thanh thúy va chạm cùng với tiếng trai gái ưu nhã nói chuyện không dứt tai.
Duy chỉ có một góc này, an tĩnh tới mức một cây châm rơi xuống đất cũng nghe thấy tiếng.
Người phụ nữ kia không biết chui ra từ chỗ nào, ngồi dậy nói một câu sau đó thong thả đi vòng qua bên phải Nguyễn Lâm.
“Cô gái nhỏ, rượu có thể uống nhiều, nhưng lời không thể nói bậy……”
Bà trực tiếp chỉ rõ họ tên: “Là mẹ cô nói cho cô những lời này đi.”
Không ai phủ nhận, cũng không ai hé răng nói nửa lời.
“Nhiều năm không gặp, Lưu Tố Đồng làm người không ra gì cũng thôi đi” bà “chậc chậc” hai tiếng “Dạy con gái kiểu gì mà cũng thất bại y như bà ta vậy.”
Lưu Tố Đồng là tên thật của mẹ Nguyễn Lâm.
Nhiều năm qua mẹ cô ta vẫn luôn được mọi người gọi là “Nguyễn phu nhân”, không có ai đề cập tới cái tên vốn có đó. Khi vừa nghe thấy Nguyễn Lâm chợt sửng sốt nửa giây, còn không chưa kịp phản bác ——
“Định nghĩa con riêng này, tôi xác minh với cô một chút.”
Người phụ nữ trước mặt thong thả ung dung nói: “Là đứa trẻ được sinh ra khi cha mẹ không trong mối quan hệ hôn nhân, bao gồm cả trước và sau hôn nhân.”
“…… Chuyện này ai cũng biết, không cần tôi phải nói với cô.”
Nguyễn Lâm cắn môi, cảnh giác nhìn người phụ nữ vẫn luôn mang khuôn mặt tươi cười khanh khách bên cạnh.
“Nếu muốn biết, tốt nhất cô nên trở về hỏi Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-cuoc-song-tro-nen-kho-khan-hon/1202044/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.