Vốn dĩ Nguyễn An An vừa mới tỉnh lại, đầu óc khó khăn lắm mới suy nghĩ mấy chuyện trúc trắc được, lúc này nghe được lời anh nói, đầu cô bỗng trở nên trì độn.
“Cái gì gọi là......” Cô dừng lại, nuốt nước miếng, thanh âm nhỏ dần “......Giúp như thế nào?”
Vì sao lại hỏi như vậy???
Ngoại trừ...... Còn có thể giúp như thế nào???
Cố Quyết nghe vậy, nét tươi cười gia tăng.
Kỳ thật hiện tại Cố Quyết rất bội phục tính nhẫn nại của chính mình.
Dưới tình huống như thế, vậy mà anh còn có thể dành ra tâm tư khen ngợi chính mình, anh cảm thấy cô bạn gái nhỏ ngây thơ của anh vô cùng đáng yêu khi hỏi vấn đề này.
Cố Quyết giơ tay sờ sờ khóe mắt cô “Em có muốn nghe dạy học bằng miệng không?”
Xúc cảm hơi lạnh ở khóe mắt khiến Nguyễn An An theo bản năng muốn lẩn trốn, rồi sau đó cô nhìn thấy biểu tình phá lệ ý vị thâm trường của anh.
“...... Xác định?”
“......”
Biểu cảm này của anh khẳng định không có chuyện tốt.
Nguyễn An An lập tức khẩn trương “Không xác định không xác định, kỳ thật em chỉ thuận miệng hỏi……”
“Nhưng anh không tính thuận miệng đáp.”
Cố Quyết ngắt lời cô.
Nguyễn An An lập tức bị anh chặn đứng nói không nên lời.
“Mặc dù em hỏi anh như vậy, nhưng cá nhân anh cảm thấy giảng bài bằng miệng không hiệu quả bằng trực tiếp thực hành...” Cố Quyết cười nói “Bảo bối, trực tiếp thực hành được chứ?” Anh cúi đầu, kề sát chóp mũi cô “Học đi đôi với hành, cứ coi như anh là vật thí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-cuoc-song-tro-nen-kho-khan-hon/1202027/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.