Sống chung với bạn gái đương nhiên khác hẳn lúc trước, hôn cũng hôn rồi, lời bạn gái nói tự nhiên cũng muốn nghe.
Cuối cùng thời điểm ra cửa Cố Quyết vẫn mặc thêm một chiếc áo khoác dày, tuy rằng không thể nào so sánh với chiếc áo bánh mì của Nguyễn An An, nhưng ít ra không phải áo 1 lớp mỏng manh.
Mùa đông trời mau tối, đèn đường trong tiểu khu đã lên từ sớm, trong không khí mang theo một tia ướt át. Vốn dĩ gương mặt Nguyễn An An bởi vì nụ hôn kia mà nóng bừng, tuy nhiên cảm thụ một chút nhiệt độ bên ngoài, ngược lại rất thoải mái.
Cô hơi hoạt động cổ, vừa lúc ngửa đầu lên nhìn không trung, cô lập tức ngây ngẩn cả người.
“Thầy Cố, anh xem,” cô nhéo nhéo tay Cố Quyết, vươn một tay khác chỉ lên trời “Đêm nay không có sao…… thật sự một ngôi sao cũng không có.”
Cố Quyết ngẩng đầu lên xem, cả bầu trời là một màu đen nhánh.
Anh “Ừm” một tiếng “Lại còn có hơi ẩm, khả năng trời muốn mưa.”
Vừa mới dứt lời, liền nghe được thanh âm vô cùng mất mát từ người bên cạnh: “A……”
Âm tiết kéo dài một cách không tình nguyện.
Mùa đông ở Thanh Thành rất ít khi mưa, thông thường vào thời điểm giao mùa của cuối mùa xuân và đầu thu sẽ mưa liền mấy tuần, đo là khoảng thời gian Nguyễn An An ghét nhất.
Đặc biệt là mùa hè, còn có sét đánh.
Nguyễn An An có chút không vui nhăn mũi: “Ban ngày ấm áp, buổi tối lại đột nhiên mưa……”
Ý tứ rất rõ ràng, Cố Quyết dẫn cô quẹo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-cuoc-song-tro-nen-kho-khan-hon/1202016/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.