“Bạch à?” Lục Hằng gọi.
Người kia nghe thấy giọng nói của Lục Hằng bèn đứng dậy đi vào trong động. Lúc này Lục Hằng mới phát hiện, thân hình người này cao lớn cường tráng, rõ ràng không gầy yếu như Bạch. Hơi thở quen thuộc nọ lại làm cho Lục Hằng yên lòng, so với Bạch thì càng cảm thấy bình tĩnh hơn.
Là Thích Không.
“Có chỗ nào khó chịu không?” Thích Không ngồi xuống bên cạnh Lục Hằng, truyền một luồng linh khí vào trong cơ thể cậu “Bần tăng chỉ mới rời đi hơn tháng mà trông ngươi đã nhếch nhác thế này rồi sao?”
Lục Hằng ngượng ngùng gãi đầu, ngỡ ngàng phát hiện tóc mình đã mọc rất dài. Nhắc mới nhớ, bề ngoài của cậu đã thay đổi lớn như vậy mà Thích Không vẫn có thể nhận ra.
“Bề ngoài chỉ là bề ngoài, bần tăng không hề dựa vào chúng để nhận người” Thích Không nói.
Bấy giờ Lục Hằng mới phát hiện bản thân đã không tự chủ được mà nói nghi vấn ra khỏi miệng. Cũng chẳng thể trách Lục Hằng được bởi vì mỗi lần ở bên cạnh Thích Không cậu đều cảm thấy rất dễ chịu, do đó Lục Hằng mượn câu nói này kể cho Thích Không nghe những chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian gần đây.
Từ việc cậu gặp Bạch rồi bất ngờ hấp thu tu vi của yêu đan, vân vân. Cuối cùng, Lục Hằng còn quan tâm một chút tới tung tích của Bạch.
Sau khi nghe Lục Hằng nói xong, Thích Không chìa một viên Lưu Ảnh Châu ra: “Đây là thứ người bạn kia của ngươi để lại mà ta tìm thấy.”
Trong đó Bạch đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-the-nao-de-cai-chet-nang-tua-thai-son/1819937/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.