Chương trước
Chương sau
Cảnh tượng Khôn Ninh cung như cũ , nhưng các nhóm nô tài đều biết tâm trạng của chủ nhân không được tốt, mà trong cung điện rộng lớn chỉ có hoàng hậu cùng Châu tần, lúc này không khí trong điện cũng rất tệ.
“Đông nhi, không phải tỷ đã bảo ngươi trong thời gian này không được tìm các phi tần khác gây phiền toái, sao lại không nghe lời ta? ”
Từ trước tới nay cho dù đã trải qua nhiều sóng to gió lớn, gương mặt hoàng hậu vẫn luôn điềm tĩnh, nhưng lúc này đây lại quay qua nhìn muội muội ruột của mình, không nhịn được mà lộ vẻ tức giận.
Châu tần ngược lại không đem sự tức giận của hoàng hậu để vào lòng, vẻ mặt hùng hồn :” tỷ không biết đấy thôi, đều là bọn tiện nhân kia gây hấn trước với ta,tự nhiên vô duyên vô cớ bị các nàng khi dễ muội làm sao có thể nhẫn nhị cơn giận này, tỷ phải giúp muội trút giận nha .”
Hoàng hậu vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn muội muội, hôm qua Ngô mỹ nhân, lại còn Tưởng tài tử cùng đến tố cáo, nhìn khuôn mặt của hai người đều sưng đỏ, hoàng hậu liền biết ngay Châu tần lại đem phi tần khác dạy bảo một trận, nhưng lần này rốt cuộc lại đánh lên mặt, thật không thể nào bớt lo được.
Muội Muội này của mình nhỏ tuổi nhất, bản thân mình trước khi gả cho Hoàng thượng vẫn luôn vô cùng thương yêu cưng chiều nàng , gần như nhìn nàng từ một đứa bé mới sinh từng bước lớn lên trở thành một tiểu cô nương đáng yêu mềm mại, nếu không phải tại bản thân mình tới giờ vẫn chưa có thai, gia tộc cũng sẽ không phải đưa muội muội vào cung. Làm hoàng hậu lẽ ra phải che chở cho muội muội, chẳng qua muội muội kiêu căng này thật sự làm cho tâm tư nàng mệt mỏi.
Hoàng hậu nhiều ít cũng hiểu Hoàng thượng đối với gia tộc của mình không hài lòng cho lắm, nhưng tới mức nào thì chính nàng cũng không thực sự biết, muội muội tiến cung đã hơn 3 tháng, đến nay vẫn chưa được thị tẩm, lúc trước muội muội còn là tú nữ đã gây ra vụ việc ầm ĩ kia, cho dù là hoàng hậu cũng không thể không kiêng nể gì mà tự mình đem muội muội đến cầu xin hoàng thượng.
Muội muội lại không chịu nghe lời, nếu không nhờ mình đè nén mọi chuyện xuống, chuyện xấu của muội muội sớm muộn gì cũng lộ ra đến tai Hoàng thượng và thái hậu. Nếu như muội muội vào cung còn chưa được thị tẩm đã khiến Hoàng thượng chán ghét mà vứt bỏ, thì việc tiến cung đâu còn ý nghĩa gì nữa !
“Muội nếu thật sự học được cách cãi nhau, sao lại không chịu suy nghĩ xem làm cách nào để được thị tẩm, làm cách nào để chiếm được niềm vui của hoàng thượng, cùng nhóm phi tần ấy ầm ĩ thì được ích lợi gì ? Nếu muội được thị tẩm, trở thành nữ nhân của hoàng thượng, các nàng còn dám khiêu khích muội sao ?” Hoàng hậu tận tình khuyên nhủ.mặc dù không hi vọng trong cung này muội muội có thể giúp đỡ được mình, nhưng ít ra cũng đừng lại gây ầm ĩ để hại tới bản thân.
Đối với vẻ mặt của tỷ tỷ luôn ôn hòa nhã nhặn lúc này lại nghiêm túc răn dạy mình, Châu tần trong chốc lát lại ủy khuất :”Muội chính là không nhịn được cơn giận này, cùng lắm về sau thấy các nàng muội không để ý tới là được. Chỗ Hoàng thượng còn phải nhờ tỷ tỷ giúp muội mới được! Hoàng thượng cả ngày không thấy bóng dáng chứ đừng nói muội có thể gặp hoàng thượng, không phải sao? “.
Châu tần sở dĩ đánh vào mặt hai phi tần kia, cũng do hai vị phi tần lúc mở miệng lại dám có ý trào phúng ta đến nay còn chưa được thị tẩm, đời này xem ra khó gặp được thánh nhan, mấy ngày nay phần lớn nhóm phi tần mới đều được Hoàng thượng lâm hạnh, mà bản thân mình lại không hề có tin tức gì, nói Châu tần không nóng nảy là không có khả năng.
Nghe Châu tần nói, trong lòng hoàng hậu cũng tìm được chút an ủi, ít ra muội muội vẫn còn muốn làm thế nào để được thị tẩm không phải sao?
“Nếu thật sự muốn được thị tẩm, muội ít đi gây chuyện ầm ĩ cho tỷ, muội cho là Hoàng thượng không biết hành vi của muội sao? Cũng nhờ tỷ đè xuống nên không có phi tần nào nói cho Hoàng thượng biết thôi, nếu muội không chịu thay đổi tính nết ấy đi mà an phận chút thì tỷ có giúp muội như thế nào cũng vô dụng”. Hoàng hậu tranh thủ lúc muội muội còn nghiêm túc mà đem tình hình phân tích cho nàng ta một phen, giúp nàng ta hiểu rõ tính nghiêm trọng của việc này .
Châu tần nghe cũng không biện bạch gì, chỉ gật gật đầu cam đoan với hoàng hậu :”Muội hiểu rồi, những ngày này sẽ không gây chuyện cho tỷ tỷ nữa, nhưng tỷ nhất định phải giúp muội mới được”
Nghe được lời cam đoan của muội muội, hoàng hậu thở phào nhẹ nhõm,tốt xấu gì muội muội cũng đã biết phân nặng nhẹ, bản thân dù quan tâm muội muội hay gây chuyện này, cũng không thể nào mỗi phút mỗi giây đều buộc nàng bên mình mà trông coi? Thân là hoàng hậu, phải xử lí thích đáng mọi chuyện to nhỏ trong hậu cung rộng lớn này, còn phải lưu tâm thu dọn cục diện rối rắm cho muội muội thì cũng thật sự vất vả.
Hoàng hậu nắm tay châu tần vỗ về, cười nói :”Muội là muội muội ruột của tỷ, không giúp muội thì giúp ai? nhưng mà muội tuyệt đối đừng tiếp tục gây chuyện nữa, mọi việc cứ theo tỷ tỷ sắp xếp, nếu không tỷ có thấy cũng sẽ không quản muội nữa”.
Châu tần tất nhiên gật đầu thật mạnh.
***
“Thanh sam, đi lấy váy mới của chủ tử đem lại đây.”
“Tiểu lộ tử, nhanh chóng đi ra vườn ngắt vài đóa hoa lá móng thật tươi về đây, chủ tử còn chưa từng nhuộm móng tay đâu”
“Hoàng Li! Vòng tay của ngươi làm đẹp không? nếu đẹp thì mau lấy lại đây cho chủ tử thử một lần.”
Bên trong Kinh hồng điện thật sự bận bịu loạn thành đoán, mà chính chủ A Uyển thế nhưng lại im lặng ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, nhìn đại cung nữ Bạch Lộ của mình một tay điều khiển mọi việc.
“Bạch Lộ thật là càng ngày càng có phong phạm của đại cung nữ nha !”. A Uyển nhìn Bạch Lộ liền cười nói.
Bạch Lộ động tác cũng không dừng lại, một bên gọn gàng lưu loát giúp A Uyển búi tóc thập tự kế, một bên đáp lời :”Chủ tử lại trêu ghẹo nô tỳ, còn không phải là chủ tử bồi dưỡng nô tỳ được như vậy sao.”
Lời của Bạch Lộ cũng không sai, mọi việc to nhỏ trong tẩm cung đều được A Uyển an tâm giao cho Bạch Lộ, Bạch Lộ tất nhiên bị công việc vây quanh, hận không thể có thuật phân thân mới tốt.
A Uyển tất nhiên vừa lòng gật đầu,đối với khả năng đào tạo ra được một nô tỳ tài giỏi của mình vẫn rất kiêu hãnh, đối với sự nghịc ngợm của mình lại không một chút nhận biết cùng kiểm điểm. mà Bạch Lộ giúp A Uyển búi tốt tóc xong,lại gấp rút cùng Thanh Sam hầu hạ A Uyển thay quần áo.
Không bao lâu A Uyển đã ăn mặc thỏa đáng
Một thân tơ vàng hoa quỳnh trắng rải đều trên váy gấm, tócthập tự kế cũng đơn giản được cài vào hai chiếc trâm trân châu có tua rủ, trên trán lại được Bạch Lộ chấm một đóa ngọc lan tinh tế, cách ăn mặc đơn giản lại không thiếu đi sự tinh xảo này của mình làm A Uyển rất vừa lòng.
Nhưng Bạch Lộ lại lo lắng :”Trang phục của chủ tử tuy đẹp, nhưng đây lại la yến tiệc sinh nhật của hoàng hậu nương nương, người lại ăn mặc đơn giản như vậy không phải sẽ bị so sánh sao?”
A Uyển lắc đầu :” ngươi cũng biết đây là yến tiệc sinh nhật của hoàng hậu nương nương, nếu như trang phục quá lộng lẫy mới chính là không ổn.” Cho dù đêm nay có ăn mặc lộng lẫy tới đâu nhưng nhân vật chính không phải là hoàng hậu sao? ở yến tiệc sinh nhật của hoàng hậu lại đi phô trương so cao thấp như vậy thật rõ là tìm đường chết mà.
Lúc này Hoàng Li mang tới một chuỗi đeo tay Ngọc Lan Hoa vào điện, A Uyển nhìn chuỗi vòng khéo léo tinh xảo mới mang tới quả thật rất đẹp liền khen ngợi :”tay nghề của Hoàng Li thật giỏi nha, vòng tay này quả thật rất đẹp.”
Hoàng Li được chủ tử khen ngợi, vồn nhát gan bấy giờ lại thẹn thùng đỏ mặt :” chủ tử thích là tốt rồi, quê hương nô tỳ các cô gái đều học cách đan này, chủ tử khen ngợi khiến nô tỳ không dám nhận.”
A Uyển cười nói vài câu, liền dắt Thanh Sam ra ngoài dự tiệc.
***
Sinh nhật của hoàng hậu được bố trí tại Hải Đường uyển, đây là lúc cả vườn hải đường vừa nở, màu sắc sặc sỡ đa dạng, tuy rằng đúng thời điểm nhưng yến tiệc lại được tổ chức vào buổi tối, cũng không biết chọn Hải Đường uyển với dụng ý gì .
A Uyển ngồi kiệu đến Hải Đường uyển cũng là lúc chập chững tối, Hải Đường uyển tất nhiên đã được chăm chút bố trí tỉ mỉ, không chỉ được dựng xong một đài hí kịch, một chậu hoa Hải Đường được bài trí cố định thành một bức như ý cát tường.
Đối diện sân khấu là chỗ ngồi của khách, trên bàn được trưng bày vài đĩa điểm tâm trái cây ngăn nắp tinh xảo, ghế ngồi cũng được đệm thật êm ái. A Uyển đến thời điểm như cũ không sớm không muộn, đây cũng là tác phong trước nay của nàng.
Tới sớm lại bị coi là có ý nịnh bợ hoàng hậu, tới trễ lại bị cho là được sủng ái mà kiêu căng, thời điểm không sớm không muộn mà tới lại chính là lúc an toàn nhất. Cười nói cùng hoàng hậu vài câu tốt lành, lại đem quà mình đã chuẩn bị giao cho đại cung nữ Liên Nguyệt phía sau hoàng hậu xong, A Uyển liền lui ra.
Cung nhân dẫn A Uyển tới một chỗ ngồi tốt.
Chờ nhóm phi tần tới gần đủ, Hải Đường uyển đã sớm được thắp đèn, phía trong Hải Đường uyển tràn ngập tiếng nói cười vui vẻ, từng món ăn mĩ vị lúc bấy giờ cũng đã được bày lên, không khí tất nhiên là hòa hợp.
Chẳng qua là Hiền phi vẫn như trước thong dong đến chậm, vẫn là dùng lí do cũ, lấy cớ nói thân mình không khỏe, hoàng hậu cũng không nhiều lời liền cho Hiền phi ngồi xuống, người sáng suốt đều có thể nhận ra hai vị này không hòa thuận gì, ngay cả sinh nhật của hoàng hậu Hiền phi cũng cố ý đến muốn tỏ rõ sự khiêu khích, quan hệ này có thể nói là như nước với lửa, nhưng chuyện này cũng không tới mức phá vỡ ra bên ngoài, mọi người cũng tự biết mà giả ngu.
nhưng yến tiệc đã bắt đầu từ lâu, hí khúc cũng đã diễn lại hai lần, trong lòng mọi người đều trông mong hoàng thượng có như thế nào lại chưa xuất hiện, rốt cuộc vẫn có một phi tần lá gan lớn, lại đứng trước mọi người hỏi hoàng hậu nương nương sao hoàng thượng còn chưa tới ?
Đáy lòng A Uyển vì vị phi tần không biết sợ là gì kia mà mặc niệm một hồi, sinh nhật của hoàng hậu bất kể như thế nào hoàng thượng đều phải tới, chẳng qua là không biết sớm hay muộn mà thôi.
Hoàng hậu còn chưa sốt ruột, ngươi sốt ruột cái gì a~ ? Có cần phải trước mặt hoàng hậu làm trò cùng mong trượng phu sao? Nếu chẳng may hoàng thượng bận về việc quốc sự không thể đến, ngươi không phải là đã trực tiếp làm mất mặt hoàng hậu sao? Chẳng lẽ thật sự tin ngày thường hoàng hậu đối với nhóm phi tần hiền lành rộng lượng là thật sự sao?
Nói đầu óc không dùng được thật dễ dàng gặp chuyện không may mà, không có đầu óc thì tránh nói nhiều, A Uyển chỉ có thể chờ xem vị phi tần này có thể có kết cục gì.
Chỉ có điều hoàng hậu rốt cuộc không hổ là hoàng hậu, không có tu dưỡng kĩ lưỡng làm sao có thể trở thành hoàng hậu đây ? Cho dù phi tần này hỏi như thế cũng quá trực tiếp, hoàng hậu vẫn dùng khuôn mặt hoàn mĩ thật hiền đức rộng lượng nhìn không ra cảm xúc khác tươi cười :”Muội muội đừng sốt ruột, hoàng thượng vẫn còn ở thư phòng bận việc chính sự ,sinh nhật của bổn cung hàng năm đều có, một lần hoàng thượng không đến cũng không to tát gì, vẫn là chính sự quan trọng hơn, muội nói xem có phải không?”
Trong lời nói tỏ rõ sự rộng lượng hiền lương, lấy đại cục làm trọng, lần này thanh danh hiền đức của hoàng hậu chắc lại được truyền xa thêm một chút. A Uyển trầm tĩnh nhìn phi tần kia đỏ mặt không nói nên lời, ai, không có trình độ thì đừng trêu chọc hoàng hậu, cho dù là vô tình hay cố ý.
A Uyển thu hồi tầm mắt, đúng lúc bắt gặp Hiền phi liếc hoàng hậu một cách khinh thường lại mang ý xem trò hay, A Uyển giật giật huyệt thái dương, tối nay có thể nào lại phát sinh chuyện gì không hay đây?
A Uyển dự định muốn xác nhận lại một phen, đưa mắt nhìn lại Hiền phi, Hiền phi giờ phút này lại mang một nét mặt phù hợp khác, tốc độ biến hóa này làm A Uyển cũng phải hoài nghi mình vừa rồi có phải là hoa mắt hay không? nhìn nhầm rồi ư?
Không đợi A Uyển suy nghĩ sâu xa, Tần chiêu nghi nghiêng người hướng hoàng hậu nâng chén rượu , cùng các nhóm phi tần nói :”hôm nay bọn tỷ muội mượn sinh nhật của hoàng hậu nương nương để hợp lại đây, chúng ta liền nâng ly chúc hoàng hậu nương nương “niên hữu kim nhật, tuế tuế hữu kim triêu ” ( năm năm đều được như ngày hôm nay, tuổi nào cũng được (khỏe, vui) như sáng này hôm nay)”.lập tức có vài vị phi tần mới gia nhập phe cánh của hoàng hậu hòa vào.
Hoàng hậu đã không quan tâm việc này, chúng phi tần liền đứng dậy nâng chén hướng hoàng hậu kính rượu.
Hoàng hậu thấy thế cũng nâng ly rượu, hướng về phía các phi tần :”hôm nay tỷ muội chúng ta có dịp được gặp nhau ở cùng một nơi, tuy là sinh nhật của bổn cung, nhưng các muội cũng đừng câu nệ, uống hết ly này, ngày sau các muội có thể hầu hạ cho hoàng thượng thật tốt thì bổn cung đã an tâm rồi.”
Mọi người tất nhiên là nghe theo nương nương phân phó, uống hết một ly rượu ngon, A Uyển chép miệng, vẫn là rượu quí của hoàng thượng uống ngon nhất, có lẽ rượu mơ không có ngay, lần tới gặp hoàng thượng nhất định phải xin hoàng thượng một ít mới được.
A Uyển nghĩ ngợi tới đây, cung nhân đã truyền to :”hoàng thượng giá lâm.”
Đúng là nhắc Tào Tháo Tào Tháo tới, đang muốn hoàng thượng xuất hiện hoàng thượng liền xuất hiện, đây không phải là điều các phi tần đang mong mỏi sao
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.