Chương trước
Chương sau
Khi A Uyển từ từ tỉnh lại, cách sa trướng liền thấy Hoàng thượng đại nhân dưới sự hầu hạ của cung nhân đã mặc xong triều phục, chuẩn bị đi vào triều. Vốn chuyện sáng sớm hầu hạ Hoàng thượng ăn mặc như vậy không cần nhóm cung phi phải làm, nhưng đa số phi tần muốn lộ vẻ hiền lương tài giỏi, kỳ thực cũng chính là vì muốn ở trước mặt Hoàng thượng lắc lư thêm một lúc, bình thường sau khi thị tẩm đều sẽ dậy sớm hầu hạ hoàng thượng.
Trong lòng A Uyển nhìn trời thề mình cũng dự định tuân theo truyền thống như thế, nhưng mà tỉnh dậy Hoàng thượng đã chuẩn bị xong rồi, thật là không có cơ hội để tự mình thể hiện.
Chỉ là A Uyển còn chưa nghĩ xong bản thân lúc này có nên hay không thức dậy đưa tiễn hoàng thượng, nhưng chính mình mằm ở dưới lớp áo ngủ bằng gấm là hoàn toàn trần truồng, đột nhiên đứng lên như vậy chẳng lẽ muốn làm trò trước mặt Hoàng thượng mặc quần áo? Tùy rằng hai người giường cũng đã lăn ra rồi, cái gì nên làm cũng đã làm, nhưng nội tâm A Uyển vẫn còn chưa cường đại đên mức có thể làm trò trước mặt Hoàng thượng thay quần áo mà mặt không đổi sắc.
Không đợi A Uyển rối rắm xong, Hoàng thượng đại nhân đã ăn mặc chỉnh tề dường như cũng cảm nhận được động tác nhỏ bé trên giường kia, liền phất tay để cho nhóm cung nhân lui ra, còn chính mình chậm rãi đi tới trước giường, vừa đúng lúc A Uyển mở to mắt, bốn mắt nhìn nhau.
A Uyển tất nhiên không đoán trước được tình huống đột nhiên như vậy, theo bản năng liền gắt gao nhắm hai mắt lại, nhưng mà ngay sau đó hành động này làm cho nàng hối hận không thôi.
”A? Ái cơ còn muốn giả bộ ngủ?” Hoàng thượng tất nhiên là đem những động tác lén lút của A Uyển thu vào trong mắt. A Uyển gắt gao nhắm chặt hai mắt, nhưng lông mi khẽ run để lộ ra bộ dáng hơi khẩn trương thực khiến Hoàng thượng vui vẻ.
Trong lòng A Uyển cũng âm thầm phỉ nhổ chính mình, sao một mình đối mặt với hoàng đế bình thường những cái gì mà tu dưỡng a khuôn phép a đều không đứng đắn được, lại vẫn luôn là ở thế bị động, không phải chỉ là lăn lộn trên giường sao! Vậy mà cũng không bình tĩnh được, lại còn bị cào nữa chứ!
Nếu đã bị Hoàng thượng đại nhân phát hiện mình giả bộ ngủ, mất mặt và vân vân cũng không phải là lần đầu tiên, nhưng sao mỗi lần làm chuyện lén lút đều bị bắt tại trận, thật đúng là khóc không ra nước mắt! Trong lòng A Uyển tự cổ vũ mình mở to mắt, ôm chăn ngồi dậy, dáng vẻ muốn nói nhưng vẫn còn muốn nghỉ hướng về phía hoàng thượng: ”Là thần thiếp thất nghi, thiếp vốn muốn thức dậy sớm hầu hạ Hoàng thượng thật tốt, chỉ là đêm qua… Kỳ thật điều này cũng không phải tất cả đều do tỳ thiếp.”
Càng nói thanh âm càng nhỏ, A Uyển cố gắng nghẹn đỏ mặt, liếc mắt trộm nhìn Hoàng thượng một cái lại nhanh chóng cúi đầu xuống, nhìn có vẻ như là xấu hổ hận không thể chôn đến trong chăn.
Hoàng thượng nhìn bộ dáng nàng như vậy không thể nghi ngờ là lại bị chọc cười, Hoàng thượng nhìn A Uyển thật muốn ý kiến, tại trong hậu cung này thực sự không được coi là biết…lấy lòng hắn tốt nhất, nhưng A Uyển ở trước mặt hắn luôn là thần sắc thoải mái cởi mở, tại trong hậu cung này thật sự rất tươi mới, có lẽ chính là điểm này, làm cho hắn cảm thấy mới mẻ thú vị đi.
Nghĩ tới A Uyển bất quá là nữ nhi của một tiểu quan ngũ phẩm, mà lại nếm thật sự ngon miệng, bây giờ thoạt nhìn dáng vẻ không kệch cỡm tính tình cũng rất hợp khẩu vị của hoàng đế đại nhân, động tác của Hoàng thượng liền giống như là bộ dáng âu yếm sủng vật xoa xoa đầu A Uyển: ”Vậy ý tứ của ái cơ chính là lỗi của trẫm? Cũng đúng, đếm qua chính alf khiến ái cơ mệt chết rồi, ái cơ hãy nghỉ ngơi thật tốt, đợi buổi tối trẫm trở lại thăm ngươi.”
”A?” Còn buổi tối?! Trong lòng A Uyển đầu tiên là lộp bộp rơi xuống, sau mới kịp phản ứng: ”Tỳ thiếp cung tiễn hoàng thượng.”
Hoàng đế đại nhân tất nhiên là rất hài lòng phản ứng của A Uyển, phất phất ống tay áo liền sớm đi vào triều, mà A Uyển vẫn như cũ ngồi ở trên giường suy nghĩ lời nói của hoàng thượng, nghe ý tứ trong lời nói của Hoàng thượng là để cho nàng không cần phải đi cấp hoàng hậu thỉnh an? Sau khi thị tẩm cho hoàng hậu thỉnh an đã thành lệ, Ôn Uyển nàng có tài đức gì liền dám vi phạm chứ? Mới vào hậu cung, vẫn cần phải từng bước cẩn thận mới được.
”Bạch Lộ, hầu hạ ta thay quần áo.” Tuy hai chân vẫn đang bủn rủn vô lực, nhưng A Uyển vẫn để cho nhóm cung nhân đỡ mình dậy thay cung trang dự định đi Khôn Ninh cung thỉnh an. Sau khi thị tẩm không cấp hoàng hậu thỉnh an, không biết được trong hậu cung này sẽ dấy lên sóng gió thế nào đâu, huống chi nàng còn là người đầu tiên thị tẩm trong nhóm tú nữ mới vào cung, hành động như vậy chẳng phải rõ ràng là đụng vào họng súng, để cho hoàng hậu được dịp lấy nàng lập uy sao?
Mua bán không có lời như vậy A Uyển cũng không làm, về phần buổi tối Hoàng thượng đến hay không đến, buổi tối liền nói sau.
***
A Uyển vẫn chỉ là vị phân tòng lục phẩm mỹ nhân, không có kiệu nâng đi, chỉ có vị phân từ chính ngũ phẩm trở lên mới có kiệu đưa đi, phân vị rất cao mới có nghi thức này. A Uyển nện từng bước nhưng do vận động chân quá độ, cơ hồ đem tất cả sức nặng đặt trên người Thanh Sam, chậm rãi di chuyển tới Khôn Ninh cung, cũng may Thanh Sam sức lực lớn.
Hôm nay là ngày đầu tiên những người mới vào cung đến Khôn Ninh cung thỉnh an, nhóm lão nhân trong cung tới đặc biệt sớm, ngay cả người luôn luôn cùng hoàng hậu bất hòa là Hiền phi cũng hiếm thấy tới sớm hơn hoàng hậu.
Đợi A Uyển đến Khôn Ninh cung, mặc dù hoàng hậu nương nương còn chưa xuất hiện, nhưng những người qua đường đã tề tựu đủ, vốn được coi là đến đúng giờ A Uyển lại bị đổi thành người thong dong tới chậm, hơi có chút hương vị thị sủng mà kiêu.
A Uyển nhìn quanh phòng, phát hiện bất luận là người cũ hay là người mới đều chiếu theo dáng người mà ăn mặc minh diễm, nhưng lại làm nổi bật lên A Uyển mộc mạc, chẳng lẽ thật sự là ra oai phủ đầu?
Nhưng mà có đạo lý địch không động ta động, A Uyển bất động thanh sắc (làm việc một cách nhẹ nhàng) lần lượt cấp các nương nượng phân vị cao hành lễ, mà còn có cả nhóm quý nhân chưa thị tẩm. May mà học qua chương trình học cách phân biệt phẩm cấp quý nhân, một vòng tiếp theo mặc dù không có sai lầm gì, nhưng quả thực khiến cho A Uyển thân thể vốn không quá thoải mái lại cảm thấy không xong.
”Đây chính là Ôn mỹ nhân tối hôm qua thị tẩm đi, tuy rằng việc hầu hạ Hoàng thượng quan trọng, nhưng việc thỉnh an Ôn mỹ nhân cũng không chậm trễ là phải, chỉ có điều một đêm thị tẩm liền khoan thai tới chậm, cái này nếu đê bọn tỷ muội phía sau dựa vào bộ dáng này mà học được, trong cung chẳng phải liền bị rối loạn sao?”
Cho đến khi lão nhân trong cung là Trần quý tần mở miệng, A Uyển mới tin tưởng lần này thỉnh an, Hoàng thượng đại nhân thực sự là kéo giá trị thù hận cho mình.
Chẳng qua vị Trần quý tần này mà nói những lời như thế có phần hơi quá, lời thình an đến chậm nếu từ hoàng hậu nói ra, A Uyển tất nhiên không có đường phản bác, chỉ có thể xin lỗi nhận hình thức phạt. Lại không abnf đến hoàng hậu, riêng phẩm cấp trên Trần quý tần còn có Tần chiêu dung, Đức phi cùng Hiền phi, theo lý những lời này dù thế nào cũng không tới phiên Trần quý tần chỉ trích nàng.
Xem ra đầu óc Trần quý tần cũng không được tốt, A Uyển cũng không muốn tốn nhiều võ mồm cùng nàng ta: ”Quý tần nương nương nói rất đúng, đợi chút nữa tỳ thiếp sẽ tự mình xin lỗi hoàng hậu nương nương.” Một cấu nhẹ nhàng liền đem những lời này quăng trở về.
Trần quý tần tất nhiên không dự đoán được A Uyển lại sảng khoái thừa nhận như vậy, những chuẩn bị chờ A Uyển ở đằng sau cũng không phát tác được ra.
Lão nhân trong cung vốn không nhiều lắm, các phe phái cũng phân chia rõ ràng xác thực. Về mặt ngoài mà ngoài Tần chiêu dung phân vị tương đối cao tất nhiên là phái của hoàng hậu, mà Trần quý tần, Diệp quý tần cũng phân về phe của Đức phi, Hiền phi, còn nhóm quý nhân mới ngoại trừ Châu tần là muội muội của hoàng hậu ra, những người khác còn chưa gia nhập vào đấu tranh giữa các phe phái, đội hình lúc này vẫn tương đối đơn giản, trong lúc nói chuyện với nhau đều tự có thể phân biệt ra được.
Cũng không biết Trần quý tần này có phải bị sai bảo hay không, chính bản thân A Uyển còn không quá thoải mái đâu, cũng không muốn cùng người này lãng phí khí lực.
Chưa từng nghĩ Hiền phi cũng cười nói: ”Nhín thấy Ôn mỹ nhân còn cho là thông minh đáng yêu đấy, ngồi xuống trước đã, chắc hẳn đêm qua thị tẩm đúng giờ nên mệt nhọc, xem này cả khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở nên trắng.”
Hiền phi tuy là bộ dáng hảo tâm giải vây, nhưng ý tứ trong lời nói lại đưa tới cho A Uyển không ít hỏi thăm số lượng lớn, ánh nhìn không có ý tốt, khi thị tẩm mệt nhọc hàm nghĩa trong những lời này cũng lớn đấy. Thế nhưng A Uyển địa vị thân phận quá thấp, A Uyển cũng chỉ xem như nghe không hiểu ý tứ trong lời nói của Hiền phi, nhìn về phía Hiền phi ném đi ánh mắt cảm kích, sau khi tạ ơn liền đi tìm chỗ ngồi.
Phân vị A Uyển trong cung dường như hơi thấp, chỗ ngồi tất nhiên là ở chỗ cuối cùng, đợi sau khi A Uyển ngồi xuống liền có người lân la đến gần nói chuyện, ngôn ngữ trong đó nửa là hâm mộ ghen tị nửa là âm thầm châm biếm, A Uyển cũng không muốn phản ứng, chỉ tùy tiện ứng phó vài câu.
A Uyển trái lại cũng không sợ người khác nói nàng cái gì, mặt ngoài biểu hiện ghen ghét chẳng qua là dùng lời lẽ đến đâm chọc A Uyển mà thồi, đây không phải là điều đáng sợ nhất, đáng sợ nhất chính là người ngoài mặt liên tục cười lúm đồng tiền, lời nói mềm mại nhỏ nhẹ nói chuyện cùng ngươi, không biết sau lưng ngấm ngầm gắng sức làm điều gì phá hoại đem ngươi đi xuống giẫm đạp lên đâu.
Những người đó so với những người thích dùng lời lẽ đâm chọc người còn đáng sợ hơn nhiều, tại trong hậu cung này, vĩnh viễn không có bằng hữu, chỉ có lợi ích cộng đồng, cái gọi là nên có tâm phòng bị người đó là giống thế đi.
Người muốn đẩy A Uyển vào thế khó xử nhìn thấy bộ dáng A Uyển du diêm bất tiến* cũng tự thấy không thú vị liền không để ý nàng nữa, đợi hoàng hậu nương nương xuất hiện, những người mới tất nhiên là hướng về phía hoàng hậu tiến hành đại lễ, điều này tương đương với ở nơi đây đạt được chấp thuận của hoàng hậu các nàng là nữ nhân của hoàng thượng.
*du diêm bất tiến: nghĩa là dầu muối không vào, tương đương với câu ”nước đổ đầu vịt”
Mà người được chọn thị tẩm đầu tiên A Uyển đương nhiên nhận được sự quan tâm ưu ái đặc biệt của của hoàng hậu nương nương, nhìn cách ăn mặc cẩn thận quý phái, trang sức phượng hoàng trên đầu đều có thể khiến mắt A Uyển choáng váng, bộ dáng của hoàng hậu nương nương chính thất quan tâm thiếp thấp rộng lượng hiền lành.
Nhưng A Uyển trong lòng lại nghĩ, nếu thật sự là quan tâm thân thể ta có phải không khỏe hay không, sao lúc trước khi hành lễ không quan tâm lo lắng đi, đại lễ qua rồi thì nên gây sức ép cũng đã gây sức ép xong rồi còn hư tình giả ý như thế. Nhừng A Uyển cũng có thể hiểu được, suy cho cùng có chính thất nhà nào đối với thiếp thất tranh đoạt sủng ái của trượng phu có sắc mặt tốt đâu?
Hoàng hậu nương nương dù sao ngoại trừ thái hậu ra thì là người đứng đầu hậu cung, A Uyển sẽ không dại dột đi đối chọi với nàng, chẳng qua là một bộ hư tình giả ý ngươi tới ta đi, A Uyển cùng liền làm ra thái độ kính cẩn có thừa.
Hoàng hậu nương nương mặt ngoài đã như vậy,các lão nhân có muốn nói tới nói lui tất nhiên là sẽ không ngay trước mặt làm trái lại hoàng hậu, cho nên trong cuộc nói chuyện sau đó ít có người trực tiếp nhằm vào A Uyển, mà những người mới thận phận khá cao cũng lười không muốn nhìn A Uyển, thân phận địa vị của A Uyển ở trong lòng các nàng không tính là đối thủ, cho rằng được chọn đầu tiên cũng chẳng qua là vận may cho phép, tất nhiên là không đem A Uyển để ở trong lòng, A Uyển thỉnh an lần này coi như là an toàn vượt qua.
Sau khi thỉnh an kết thúc, A Uyển không muốn đi làm cái gì mà hoạt động ngoại giao hậu cung, vẫn như cũ tựa vào người Thanh Sam chậm rãi đi tới tẩm cung của mình hoạt động. A Uyển vốn cũng không thích cùng những người này qua lại, huống hồ chuyện kéo bè kết phái này có cái gì tốt?
Nhưng mà ngoài dự liệu, Hiền phi trước khi đi lên kiệu đuổi theo, hướng về phái A Uyển cười vô cùng gần gũi nói: ”Ôn mỹ nhân nếu như nhàn rỗi, không bằng đến Hoa Thanh cung của bổn cung ngồi một lát, bổn cung nhìn thấy Ôn muội muội rất là yêu mến đấy.”
Tình huống không giải thích được này tuy là A Uyển không nghĩ tới, nhưng cũng cười trả lời: ”Được Hiền phi nương nương ưu ái, tỳ thiếp tất nhiên là không dám không theo.”
Nhận được những lời này của A Uyển, Hiền phi liền ngồi kiệu đi, đội ngũ danh dự thật dài rất là khí thế. Tuy là không rõ Hiền phi muốn làm gì, chỉ là hồi tưởng đến Hiền phi mi mục như họa cân xứng, dáng vẻ cao nhã xuất trần nhưng lại cười giản dị dễ gần khiến A Uyển cảm thấy rất không được tự nhiên, mặc dù lời nói rất thân cận nhưng một tiếng Bổn cung làm cho A Uyển nhìn nghi thức ròi đi của nàng ta, diễn xuất của Hiền phi này nhưng thật ra A Uyển cảm thấy có chút tư thái ra oai phủ đầu.
A Uyển kéo bước chân trở lại Kinh Hồng điện, Đại tổng quản Lý Đắc Nhàn đến tuyên chỉ chờ đã lâu, thánh chỉ lần này cung lời ít ý nhiều, đại ý là: A Uyển thị tẩm Hoàng thượng thực vừa lòng, đặc biệt tấn phong lục phẩm mỹ nhân, đặc biệt phong hào ”Uyển”.
Điều này A Uyển càng không nghĩ ra được, lúc trược nàng tỉnh lại tự mình nói, rõ ràng là tuổi cũng không tính là nhỏ, nhưng sao mỗi lần ở trước mặt hoàng đế đều biểu hiện bộ dáng ngu si ngu xuẩn ngây ngốc, thật sự là cần kiểm điểm một phen, cứ tiếp tục như vậy sớm hay muộn cũng sẽ bị hoàng đế đại nhân chán ghét, bộ dáng ngu si ngốc ngếch ngẩn ngơ có điểm nào cảm thấy là tính của phi tử hậu cung đâu? Nhưng hôm nay xem đủ các biểu hiện này, hoàng đế đại nhân dường như là thích như thế này?
A Uyển vẫn là không nhịn được thầm than: Hoàng thượng ngài thật sự là khẩu vị nặng!
Đương nhiên, có ban phong tước tất nhiên còn kèm theo chút tặng phẩm, ngoại trừ đồ sứ trang sức vải vóc theo lệ thường, Lý Đắc Nhàn còn đặc biệt còn đem theo một thứ đồ dùng gấm vóc bọc lại thật tốt giao đến tay A Uyển, A Uyển trong lòng liền có chút quái dị, mà Lý Đắc Nhàn còn đặc biệt nhắc nhở A Uyển đây là Hoàng thượng đặc biệt giao cho, mong Uyển quý nhân lúc rảnh rỗi chăm chỉ học tập nghiền ngẫm. (Lina(cười mờ ám): mn đoán xem là gì, đoán đúng cũng ko có thưởng nha ^^)
Nói rằng người phụ nữ có giác quan thứ sáu không phải không có lý, quả nhiên, A Uyển mở gói bọc ra, bên trong liền lộ ra quyển sách nhỏ thiết kế tinh mỹ. A Uyển lật xem một phen, mặt đều tái đi rồi, tư thế này, sắc thái này, góc độ rõ ràng này, hoàn toàn so với bí hí đồ mờ nhạt không rõ mà Ôn phu nhân chuẩn bị thì bí hí đồ đóng bìa cứng này cao hơn một bậc a!
Trong lòng A Uyển thật sâu sắc cúng bái hoàng đế đại nhân một phen, ngài thực sự rất rảnh rỗi sao? Làm sao mà cả một ngày bận rộn còn muốn nhớ kỹ chọc ngoáy chuyện A Uyển xem xuân cung đồ chứ? Đặc biệt nhớ đến mấy chữ khi nhàn rỗi phải chăm chỉ học tập nghiền ngẫm, mặt A Uyển biến ảo quả thực có thể đem làm bảng phối màu.
Lý Đắc Nhàn thấy thế tất nhiên là cáo lui trở về phục mệnh, trong ngự thư phòng hoàng đế đại nhân biết được phản ứng của A Uyển khi cầm quyển sách đó lại cười có thâm ý khác, tựa như đang cân nhắc điều gì. Chỉ là nụ cười này làm cho các đại thần đang có mặt trong ngự thư phòng luận sự xuất ra một thân mồ hôi lạnh, rất sợ làm sao lại chọc vị Hoàng thượng hỉ nộ bất định này mất hứng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.