Chu Châu thực sự là không hiểu nổi, vì sao tác giả tiểu thuyết như hắn lại bị ném vào thế giới mà mình vừa xây dựng nên thế này. Lần đầu tiên tỉnh dậy ở cái nơi vừa lạ vừa quen thuộc này, hắn chính là không còn gì để nói, mới một tiếng trước còn vui vui vẻ vẻ lướt xem bình luận của người đọc, một tiếng sau đã thành một người khác tại một thế giới khác. Rõ ràng trên trái đất có hàng tỷ người, tại sao một tiểu thuyết gia viết truyện Tiên hiệp như hắn lại được vị Thần nào đó chọn trúng đem qua đây?
Được rồi, đằng nào thì cũng không thể quay trở lại, vấn đề chính đó là, hắn xuyên vào ai không xuyên, lại xuyên vào ngay sư phụ của vị đồ đệ sau này sẽ chết thảm vì đấu tranh với nhân vật chính. Không thể để chuyện này diễn ra được, hắn chính là âm thầm quyết định muốn dưỡng tiểu xù xù nhà mình thành một người tam quan thấu đáo, lương thiện, nho nhã, tạo phúc cho đời.
Nhưng mà tưởng tượng không có nghĩa lúc nào cũng đúng với thực tế, hắn rõ ràng đã rất cố gắng giáo dục tiểu đồ đệ thành tài, tránh xa vầng hào quang của nhân vật chính, mục đích mới chỉ đạt được một nửa thì đã bị ai kia đẩy ngã, trở thành ngốc nghếch thụ để cho người đó ôm vào lòng.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.