Chương trước
Chương sau
"Không có! Không có nói chuyện với ai hết, ân.... Người ta hỏi đường thôi!" Cô Nguyệt nghe tiếng vội vàng đáp lại. Lúc Cổ Thiên Hùng không ở đây, võ quán tất cả từ trên xuống dưới đều do sư huynh Cố Xa phụ trách.
Nếu đê Cố Xa biết nàng thu của người ta 200 tinh tệ, chuyện khác không nói, nhưng mà bảo đảm toàn bộ khâu vệ sinh của cái võ quán nsẽ bị nàng nhận thầu ôm trộn gói chắc luôn!
"Không phải em nói muốn luyện tập cơ giáp sao?" Giọng nam đó lại lên tiếng hỏi.
"A a! Em đi ngay đây!" Cổ Nguyệt ảo nảo lên tiếng, vậy mà lại quên mất chính sự.
Nàng hiện tại là sinh viên năm nhất của học viện Cơ giáp Đông Hoa, năm tới sẽ lên năm hai. Kiểm tra cuối năm nhất tất cả các môn đều đạt được A+, cũng chỉ có mỗi môn thao tác cơ giáp bị điểm B-, nên bây giờ nàng thề trong kỳ nghỉ hè này, nhất định phải học bù thao tác cơ giáp!
Không nói thêm gì nữa, Cổ Nguyệt lập tức xoay người chạy về phòng huấn luyện cơ giáp.
Đợi đến khi Cổ Nguyệt chạy đi rồi, nam tử nói chuyện vừa rồi cũng từ bên trong đi ra tới.
Nhìn mấy cái cọc gỗ ngã trái ngã phải liền nhịn không được thở dài, Cổ Nguyệt này thật đúng là hấp tấp bộp chộp mà. Sau đó đi lại đem mấy cái cọc gỗ sắp xếp ngay ngắn lại.
Vừa mới xoay người thì....
Cửa phòng thí nghiệm thể năng sao lại mở rồi? Là ai dùng xong quên khóa lại sao?
Nam tử hơi trầm ngâm một chút liền đi lại phòng thí nghiệm thể năng kia xem thử......
............
Đường Triều về đến nhà đã là 8 giờ rưỡi vừa đến nơi đã nhìn thấy Đường Kim Tú đã sửa soạn tốt chuẩn bị ra ngoài tìm cậu thì không khỏi áy náy xin lỗi: "Bà, hồi nãy con đi khu mua sắm mua ít đồ làm mất chút thời gian, lần sau con nhất định sẽ nói với bà trước một tiếng."
"Không sao đâu! Bà cũng là rảnh rổi không có chuyện gì nên mới tính đi ra bến xe nhìn xem một chút, sẵn tiện đi dạo luôn thôi." Đường Kim Tú vội vàng nói.
Bà thấy Đường Triều mãi vẫn chưa trở về, trong lòng thật sự là không yên.
Từ sau khi Đường Triều bị đập cho một gậy tính tình liền thay đổi hoàn toàn, không còn tối tăm như lúc trước cũng biết ngoan ngoãn nghe lời hiểu chuyện hơn. Bất qúa, nhớ tới lịch sự đen tối trước kia của cậu, Đường Kim Tú lại lo lắng cậu đi ra ngoài một vòng lại gây sự đánh nhau với ai nữa, nên mới quyết định đi ra ngoài tìm một chút xem sao.
Bây giờ đã trở về là tốt rồi! Có lẽ bà nên thử tin tưởng Đường Triều một chút? Đường Kim Tú nhìn khuông mặt ôn hòa của Đường Triều, đột nhiên suy nghĩ.
"Tìm thấy võ quán sao? Kết quả thí nghiệm thế nào?" Đường Kim Tú đem dịch dinh dưỡng cho Đường Triều hỏi.
"Tìm thấy rồi ạ, đi thi đại học không thành vấn đề." Đường Triều nhận lấy dịch dinh dưỡng. Mới qua cỡ 5 giờ thôi mà cậu lại thấy đói bụng rồi!
"Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi!" Đường Kim Tú nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, bà cũng không hiểu rõ lắm mấy cái tiêu chuẩn của thể năng này bất quá nếu đủ vào đại học là tốt rồi.
"Bà con đi ôn tập tiếp đây." Đường Triều uống hết dịch dinh dưỡng, lại lấy thêm ba bình trong tủ lạnh ra, xoay người nói với Đường Kim Tú.
"Đi nhanh đi nhanh đi!" Đường Kim Tú vội vàng nói, bà không muốn làm Đường Triều mất đi hứng thú học tập.
............
Chờ tới khi trở lại phòng, Đường Triều mới nhớ ra, nhiệm vụ Titanic vừa mới làm xong. Cậu còn có được thời gian bảy ngày để nghỉ ngơi tự do, không cần phải gấp gáp như vậy a!
Thiệt tình, đúng là đuổi thời gian riết thành thói quen luôn.

Đường Triều nhịn không được lắc lắc đầu. Thôi, nếu đã nói với Đường Kim Tú rằng mình muốn ôn tập sách vở, vậy thì bảy ngày này liền nghiêm túc mà học bài đi.
Chữ viết ở Hoa HạTinh cậu vẫn nhận ra được..... Ừm, vẫn là bắt đầu coi từ sách của năm nhất đi, có thể hiểu bao nhiêu thì hiểu bấy nhiêu!
Cứ như vậy, Đường Triều đọc sách đọc sách, bắt đầu sinh hoạt của một ngụy học bá.
Mà lúc này, một cái thiệp tên《 Siêu hot! Cách chế biến ốc sên ngon tuyệt cú mèo!》cũng bắt đầu phát hỏa trên Tinh võng..
............
Từ Đông là một nhân viên vận chuyển thuyền hàng bình thường, nhiệm vụ chính mỗi ngày là điều khiển thuyền khoáng thạch số T638 đến hành tinh kế bên.
Đi một chuyên như vậy có thể kiếm được cỡ 3000-5000 Tinh tệ, cứ như vậy một tháng cũng thu vào cỡ trên dưới 5 vạn Tinh tệ. Nghề nghiệp này ở Hoa Hạ tinh cũng coi như là một nghề ngon cơm lương cao.
Chỉ có điều..... Mệt...Rất là mệt...
Hắn tuy rằng thể năng cao hơn cấp C, nhưng mà nếu lmà việc nặng trong khoảng thời gian dài thì cơ thể vẫn cứ không thể nào chịu đựng nồi. Nhưng mà nếu như kêu hắn bỏ công việc này đi thì bản thân hắn cũng cảm thấy rất đáng tiếc.
Mỗi ngày cũng chỉ có thể như vậy mà qua thôi.
Thời gian nghỉ ngơi, Từ Đông cũng chả có cái gì yêu thích đặc biệt, hắn cũng chỉ thích lượn Tinh Võng cùng với.... Đồ ăn ngon.
Đúng vậy, là đồ ăn ngon!
Không phải mấy cái dinh dưỡng dịch tổng hợp kia, mà là mấy món đồ ngon do thức ăn nguyên thủy như rau dưa trứng thịt nấu thành! Tuy rằng giá thật sự là cao đến líu lưỡi, ăn một bữa xong liền tốn hết nửa tháng tiền lương, nhưng mà Từ Đông vẫn là vô cùng yêu thích!
Chỉ là,ở trên Hoa Hạ tinh có thể gọi là đồ ăn ngon thật sư là thiếu lại thiếu, vì vậy cho nên đến tận bây giờ, Từ Đông vẫn còn rất bất mãn! Đồng nghĩa với không được thỏa mãn!!!
Hôm nay cũng không có công việc, Từ Đông khó khan lắm mới được nghỉ một ngày. Tính tình của hắn khá là quái gỡ không muốn đi ra ngoài tìm bạn bè, sau khi quét dọn phòng ở xong liền leo lên giường nằm.
Sau đó vô cùng thuần thục mà mở Tinh Võng, mở khu Mỹ thực Tinh Tế ra xem.
Khu mỹ thực tinh tế mỗi năm đều tụ tập một đám người giống như hắn, đều có thu nhập không tồi lại nhệt tình yêu thương mỹ thực. Bọn họ đều thích ở chỗ này giao lưu tâm đắc mỹ thực của bản thân, nếu như có ai đề cử một cái nhà hàng không tồi nào đó, cho dù là trời nam đất bắc bọn họ cũng sẽ đi đến nếm thử một chút!
Hôm nay Từ Đong cũng giống như mọi khi, mở ra bảng xếp hạng, tính toán xem topic từ hạng nhất trở xuống.
Nhưng mà....
《 Trời đất quỷ thần thiên địa ơi! Không thể tin nổi đó là ốc sên!!! 》
《 Một con ốc sên nghịch tập 》
《 Cách chế biến ốc sên cho người mới học》
《 Cách nấu hoa mỹ lệ cho một con ốc sên》
《 Mỹ vị Tinh tế! Ăn ốc sên nhỏ kiểu Pháp! 》
《 Nhận xét! Chỗ làm ốc sên trở nên hót hòn họt!》
......

Chẳng lẽ là mình không đăng nhập Tinh Võng có một tuần đã bị giới mỹ thực đào thải? Như thế nào mười tin hot đứng đầu, đã có chín cái dính tới ốc sên!
Từ Đông thật là không thể hiểu nổi.
Đại khái xem lướt qua, liền click mở tin tức《 Nhận xét! Chỗ làm ốc sên trở nên hót hòn họt!》.
Hắn biết lâu chủ Ăn sạch tinh tế này, không chỉ biết món ăn ngon không thôi mà còn độc miệng không kém! Có không ít nhà hàng trong tinh tế bị hắn phun tào đến thương tích đầy mình.
Nhưng mà Ăn sạch tinh tế cũng rất có tài năng, phun chỗ nào là trúng chỗ ấy làm người ta không cách nào phản bác được. Về phương diện mỹ thực cũng có lí giải độc đáo, trong khu mỹ thực có vô số fan hâm mộ.
Từ Đông tính toán đầu tiên liền quét mìn trước đã.(dò boom coi coi ngta có nổ hay không í)
............
"Ngày hôm qua có một người bạn đề cử cho ta một một món ăn làm từ ốc sên, lúc đầu ta đã từ chối. Ốc sên còn ăn được nữa hả? Bản nhân khịt mũi coi thường. Nhưng thật sự chịu không nổi người bạn đó cứ nhiệt liệt đề cử, ta liền đặt hai hộp ốc sên sống đem về. Chi phí mất hết 30 Tinh tệ, trong đó tiền vận chuyển(aka tiền ship) đã mất đến 20 Tinh tệ. Có thể thấy được, ốc sên thật sự không có bao nhiều giá trị.
Được rồi, đề tài bị lệch rồi. Kế tiếp sao. Bản nhân liền dựa theo cách chế biến mà làm, bỏ bơ, phi hành tỏi, quấy mỡ vàng. Lúc chế biến món ăn ta còn suy nghĩ, nếu như thành phẩm làm xong nuốt không vô thật sự là vô cùng lãng phí nguyên vật liệu. Chỉ tính riêng tiền hành tỏi, bơ vàng liền tốn của ta hết 300 Tinh tệ. Cái này thật đúng là mấy gia đình bình thường không thể nào làm thử được.
Ngượng ngùng, đề tài lại lệch nữa rồi. Tốn hơn nửa tiếng, món ốc sên của bản nhân rốt cuộc đã ra lò. Không thể không nói, ốc sên này bề ngoài nhìn cũng rất được, màu vàng kim, nhìn vô cùng muốn ăn. Lúc này, bản nhân rốt cuộc thay đổi cái nhìn với món ốc sên này, bắt đâu ôm tâm tình hiến thân vì mỹ thực. Sau đó vội vã bắt đầu ăn!
Ha ha! Ta biết các ngươi nhất định muốn biết hương vị của món ăn này như thế nào! Ta cũng không dấu diếm làm chi! Hương thơm, thịt nộn! Ta đã rất lâu rồi chưa từng ăn qua món nào ngon như vậy! Nếu mà để mấy cái nhà hàng kia bán ít nhất cũng phải 8000 Tinh tệ! Hơn nữa cách chế biến vô cùng đơn giản , đề cử mọi người nên thử làm một lần! Pê ết: Thật sự là ăn ngon quá trời quá đất! Ăn một hơi hết sạch, quên chụp hình lại rồi. Lần sau sẽ bổ sung sau!"
............
"Cho Ăn sạch đại đại một cái đánh giá kém! Vậy mà lại quên chụp hình!"
"Coi thôi là nước miếng đã chảy rồi, thật muốn ăn!"
"Muốn ăn +1!"
"Muốn ăn +2"
"Ha ha! Ta đang làm!"
......
Thật sự không phải là độc miệng phun tào mà là khen ngợi đề cử sao?
Nhìn tới chỗ này, Từ Đông cũng bị gợi lên hứng thú. Sau đó đem mấy cái video, thiệp lâu liên quan coi hết một lượt.
Sau đó...... Thật muốn ăn! Thật sự rất muốn nếm thử!!
Từ Đông lập tức không kiềm chế được, làm một người sành ăn, thấy đồ ăn ngon lại không đi nếm thử, chính bản thân hắn cũng cảm thấy đây là một tội lỗi to lớn!
Mở ra lịch làm việc, ân.... Đúng lúc ngày mai có một lô hàng cần đưa đến Sao ThiênMộc
Sao Thiên Mộc...... Đặc sản của Sao Thiên Mộc còn không phải là ốc sên sao?
Lúc này, Từ Đông đột nhiên cảm giác thời gian trôi qua thật quá chậm
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.