Nói đi liền đi, Đường Triều cũng không rối rắm, trực tiếp bấm nút thang máy đi lên khoang hạng nhất. Cậu muốn đi dạo khoang hạng nhất một vòng! Nói đến nhà ăn của Titanic, cũng chỉ có nhà ăn của khoang hạng nhất mới đủ xa hoa đại khí. Cậu là muốn đánh đòn phủ đầu với cái đám suốt ngày ăn dịch dinh dưỡng này! Chỉ là...... "Tiên sinh, xin lỗi! Chỗ này chỉ dành cho hành khách của khoang hạng nhất thôi." Ngay lúc Đường Triều tính đảy cửa vào, một người hầu mặc tây trang màu đen đeo nơ cổ nho nhã lễ độ nói với Đường Triều. Đường Triều...... Hả? "Ha ha! Chủ bá, cái này là đổi bản đồ mà ngươi nói đó hả?" "Kỹ thuật diễn của người hầu này ta cho điểm tối đa luôn!" "Khụ! Chủ bá, cái bản đồ mới đổi này ...... Ha ha ha! Ta thậ sự không nhịn cười nổi." "Hảo hảo, chủ bá, không nói ngươi không kiến thức nữa. Chúng ta vẫn lên đầu thuyền xem cá mập đi." "Jack Jack! Chủ bá! Ta muốn xem Jack." ......... Đường Triều nhìn nhìn làn đạn của phòng phát sóng trực tiếp thượng, ân, lại bị đám người đó cười nhạo nữa rồi ...... Sau liền không thêm để ý tới nó nữa mà nhìn thẳng vào người hầu trước mặt. Cậu đương nhiên sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy. "Khách nhân khoang hạng nhất? Chẳng lẽ ta không phải hả" Đường Triều cười lạnh nói. "Xin lỗi tiên sinh, ta lúc trước chưa gặp qua ngươi bao giờ." "Hôm nay mới là ngày thứ hai Titanic rời bến mà thôi, ngươi lúc trước chưa gặp qua ta cũng không đại biểu ta không phải là khách nhân của khoang hạng nhất. Ngươi là người của tổ nào? Ta nhất định phải phản ánh với Bruce, ngươi lại dám đối xử với khách nhân tôn quý như vậy!" Khi Đường Triều nói câu cuối cùng gần như là muốn gầm nhẹ luôn rồi. Sau đó, người hầu đứng trước mặt Đường Triều lại cẩn thận đánh giá cậu một lần, cuối cùng vẫn như cũ lắc đầu nói: "Xin lỗi, tiên sinh." Thực rõ ràng...... kỹ thuật diễn của Đường Triều hoàn toàn không lừa gạt được người hầu. "Kathy phu nhân, thật cao hứng khi có thể gặp bà ở đây." Ngay lúc Đường Triều cùng người hầu đối diện, cách đó không xa có hai vị khách nhân cũng đi về phái nhà ăn. Trong đó một người là một nam nhân trung niên, tóc xử lí gọn gàng sáng bóng. Đi phía trên là một vị phụ nhân. Phụ nhân mặc một cái áo khoác vải nỉ đang rất lưu hành hiện nay, trên tay đeo một cái nhẫn đá quý bự cỡ cái trứng bồ câu, hiển nhiên đây đúng là phong cách ăn mặc tiêu chuẩn của một nhà giàu mới nổi. "Kathy phu nhân, buổi tối hảo!" Người hầu nhìn thấy bà vội vàng chào hỏi. Kathy phu nhân, nhà giàu mới nổi...... Đường Triều đem hình tượng phụ nhân trước mặt cùng người trong trí của cậu so sánh một hồi. Sau đó liền đi lên phía trước, cười to nói: "Kathy phu nhân! Đã lâu không gặp, mỏ vàng của Brown tiên sinh làm ăn thế nào rồi?" Còn không quên cho Kathy phu nhân một cái đại đại ôm. "Còn được còn được, hiện tại ở phía tây mỏ vàng còn coi như dễ làm." Kathy không hiểu chuyện gì đang xảy ra, vị tiên sinh này không lẽ là đối tác làm ăn của nhà bọn họ sao? "Ha ha! Lại nói, tôi đã hai năm không gặp Brown tiên sinh. Nếu tiện, không biết có được vinh hạnh cùng dùng bữa tối với Kathy phu nhân không?" "Đương nhiên có thể." Tuy rằng không nhớ rõ nam tử tóc đen này là ai, nhưng Kathy phu nhân cũng là thập phần hào phóng nhận lời. Đường Triều xoay người, đắc ý nhìn về phía người hầu: "Ta hiện tại có thể đi vào sao?" "Tiên sinh! Thỉnh!" Người hầu nhanh chóng cúi người, cung kính nói. Không nghĩ tới hắn lại nhìn lầm! Người nam nhân này lại là khách nhân của khoang hạng nhất! ...... Đường Triều đi theo Kathy phu nhân vào nhà ăn khoang hạng nhất. Cột đá bát giác màu trắng ngà đứng sừng sững ở hai bên sườn nhà ăn, giữa trần nhà là một cái đèn treo cổ chiếu rọi bốn phía xung quanh. Quần áo đẹp đẽ quý giá, từng tốp nữ sĩ, tiên sinh phong độ nhẹ nhàng tay cầm ly rượu vang đỏ đi di dừng dừng xã giao với mọi người. ............ "Chủ bá! Ta phải cho cho ngươi điểm tối đa!" "Dựa! Bố trí cảnh tượng này phải tốn bao nhiêu tinh tệ? Đây là Công ty giải trí nào vậy? Quá giàu rồi!" "Chủ bá! Có phải ngay từ đâu ngươi đã có hậu chiêu rồi đúng không? Người muốn chúng ta chê trước khen sau hả?"
"Thiên a thiên a! Chủ bá phong cách trang bức của ngươi đúng là quá cao!" "Kỹ thuật diễn của chủ bá lúc nãy thật là không chê vào đâu được! Ha ha!" "Nếu biết trước có chỗ như vậy, chủ bá làm gì mà lúc nãy cứ đi tới đi lui ở hành lang khoang tam đẳng a?" "Đi bộ trong khoang hạng ba đã tốt lắm rồi đó! Ngày hôm qua chủ bá còn phát sóng trực tiếp boong tàu cả đêm kìa!" ............ Khi nhìn thấy phóng cảnh của nhà ăn, phòng phát sóng trực tiếp liền nổ tung rồi. Phải biết rằng, lúc trước bọn họ hoặc là xem boong tàu, hoặc là đi tới đi lui ở hành lang khoang hạng ba. Tuy là thời gian Đường Triều phát sóng trực tiếp không ngắn, nhưng mà..... nội dung phát sóng cũng chả có bao nhiêu. Con thuyền Titanic này tuy rằng cổ xưa một chút, bọn họ lúc đầu cũng có tò mò chút xíu. Nhưng mà cũng chỉ là tò mò mà thôi, thuyền lớn như vậy ở cái thời đại tinh tế này tùy ý là có thể thấy được. Ân...... Cũng không phải tùy ý có thể thấy được, chắc là cũng bị đào thải gần hết rồi! Không nghĩ tới chỉ mới một lúc không để ý tới mà thôi, Đường Triều lại có thể cho bọn họ kinh hỉ lớn như vậy! Trong khoang thuyền vậy mà còn có một chỗ như vậy nữa! Bàn ghế này, bức họa này, đèn treo này, toàn bộ mọi thứ trong này cho dù chỉ là phỏng chế mà thôi, nhưng cũng có thể coi như là đại danh tác rồi đó! Đường Triều nghe vậy, không khỏi cười ha ha lên: "Mới có chút đồ vật nhỏ như vậy đã có thể thuyết phục các ngươi rồi? Chậc chậc! Thật thương hại các ngươi rốt cuộc làm sao mà lớn ới bây giờ a ha ha." Cái này gọi là lấy lời của người để đánh trả người! Chúng người xem...... Nha! Nói ngươi béo, ngươi còn suyễn thượng? ............ "Đường Tam tiên sinh, tôi thường cùng nhóm bạn thân ăn tối, ngài nếu như không chê liền cùng tôi qua bên đó đi." Sau khi trao đổi xong, Kathy phu nhân cũng biết được tên của Đường Triều, chỉ chỉ vào một nhóm người cách đó không xa, hỏi. Đường Triều nhìn theo hướng mà Kathy phu nhân chỉ. Cái bàn kia rõ ràng là quý tộc trong quý tộc. Có chủ tàu Bruce, thiết kế sư Thomas, thuyền trưởng Edward, Rose, mẹ của Rose, cùng với...... Cal Hockley. Chê cười! Cậu còn nhớ rõ lúc trước Cal nói gặp lại sẽ ném mình xuống biển cho cá mập ăn đó! Cậu vội vàng lắc đầu nói: "Kathy phu nhân, ngài hãy đi trước đi. Không cần lo cho tôi, tôi một người tùy tiện ăn chút gì là được." Kathy phu nhân trầm ngâm sau lại nói: "Vẫn là tôi ăn cùng với ngài đi, tôi đã nhận lời mời của ngài rồi." Đường Triều nghe vậy, cười cười. ............ Cho dù là chỉ có hai người cậu cùng Kathy phu nhân, nhưng mà thực đơn cũng rất là phong phú, có đủ món cả. Trứng cá muối, ốc sên nướng bơ tỏi, canh nấm, bò bít tết, pho mát.... Đếm đếm cũng lên tới mấy chục món ăn. Còn phòng phát sóng trực tiếp? Hoàn toàn giống y như cậu mong muốn.... ............ "Chủ bá chủ bá! Đây là Công ty giải trí nào vậy? Ta cũng muốn đi ứng tuyển!" "Không phải dịch dinh dưỡng kìa! Là rau dưa!" "Ta phải chậm rãi......Thật sự dám bỏ vốn gốc luôn đi!" "Không cần nói với ta trên mấy bàn cơm khác cũng không phải là dịch dinh dưỡng mà giống y chang của chủ bá!!!" "Dựa theo ánh mắt của ta mà nhìn, trên mấy cái bàn kia cũng là đồ ăn giống như chủ bá vậy." "Dựa! Dựa! Dựa!" "Chủ bá chủ bá! Trên bàn của ngươi, có mấy cái giống như cục đá í, đó là ốc sên phải không? Cái này làm sao ăn được a?" ............ Đường Triều cười vô cùng đắc ý, một bên cùng Kathy phu nhân nói chuyện một bên trả lời các vấn đề của người xem. Đường Triều dùng nĩa chọt chọt vào ốc sên để trước mặt, hỏi: "Cái này hả? Đương nhiên là ốc sên rồi!" "Ốc sên cũng có thể ăn sao?" "Cái tướng này thiệt là thấy ghét mà!" "Trên sao Mộc toàn là ốc sên, lúc trước ta còn đến đó du lịch nữa, sớm biết vậy ta đã hốt vài hộp đem về rồi!"
"Chủ bá nhanh ăn thử món ốc sên này đi." "Ha ha! Ta Thấy chưa chắc ăn vào đã ngon đâu?" "Đúng vậy đúng vậy! Ta muốn nhìn thử coi ốc sên làm sao mà ăn được!" ............ Ăn ốc sên? Hành động trả thù cư dân tinh tế này Đường Triều đương nhiên là muốn cực lực biểu hiện rồi! Đường TriềuVừa dùng kẹp gắp ốc sên lên vừa phổ cập khoa học cho người xem: " Ốc sên này được chế biến theo cách của người Pháp. Đầu tiên là ướp thịt ốc sên với bơ sau đó đem xào chung với hành tỏi, lại nêm nếm gia vị với mỡ vàng, sau đó nhét thịt ốc sên lại vào vỏ, đặt lên lò nướng nướng chín nữa là xong! Ha ha, như vậy, ốc sên mỹ vị liền ra lò rồi!" Nói tới đây, Đường Triều đã lấy ra thịt ốc sên sau đó chấm vào nước chấm. Bỏ vào miệng, vẻ mặt cực kì thiếu đánh nói: "Trời ơi! Ăn ngon quá! Ngon gấp mấy lần dịch dinh dưỡng đơn điệu nga!" "Thiệt hay giả?" "Hình như ăn ngon lắm thì phải." "Ta đang cầm trong tay dịch dinh dưỡng hương vị mới nhưng mà bây giờ nuốt không vô nữa rồi! Làm sao bây giờ?" "Trên sao Mộc toàn là ốc sên, hơn nữa lấy không không cần tốn tinh tệ. Các huynh đệ! Hay là bây giờ chúng ta tụ tập đi thử xem!" "+1, nhìn chủ bá ăn vui vẻ như vậy! Hoàn toàn chịu không nổi!" "Cầu chủ bá giới thiệu cách chế biến của mấy món khác!" ............ Cách chế biến của mấy món ăn khác? Đường Triều không rảnh mà đi giới thiệu đâu! Ốc sên này thật sự là ăn ngon quá trời quá đất! Đúng là không hổ danh đầu bếp hàng đầu mà! Đường Triều cắm đầu cắm cổ ăn, không thèm để ý tới mấy tiếng sói tru trong phòng phát sóng trực tiếp. Hừ hừ! Chủ bá rất mang thù! "Chủ bá quá không trượng nghĩa!" "Không trượng nghĩa +1" "Không trượng nghĩa +2" ...... ...... ...... "Không trượng nghĩa +51" "Kathy phu nhân, đêm nay tôi thật sự rất vui!" Đường Triều sau khi ăn uống no đủ xong nhìn Kathy phu nhân thành khẩn nói. Trong lúc ăn tối Kathy cũng đã nói bóng nói gió xem cậu cùng với Brown tiên sinh quen biết nhau như thế nào, bất quá tất cả đều bị Đường Triều lãng tránh nói sơ lược rồi bỏ qua. Sau đó, Đường Triều liền kẻ cho Kathy nghe mấy câu chuyện cười nổi tiếng, chọc cho Kathy phu nhân cười tới ngã trước ngã sau, quên mất việc hỏi han Đường Triều. "Tôi cũng thực vui vẻ!" Kathy phu nhân cười nói, bà thật là bị tiểu gia hỏa hài hước người Trung Quốc này thuyết phục. "Xin lỗi, tôi đi ra ngoài một chút!" Đột nhiên, nơi xa truyền đến một giọng nữ thanh thúy, ngay sau đó liền thấy một thân ảnh màu đỏ chạy ra khỏi cửa. "Là Rose tiểu thư, không biết nàng làm sao nữa, mấy ngày nay nàng đều có vẻ không vui." Sau khi Kathy phu nhân nhìn thấy người chạy ra ngoài liền khó hiểu hỏi. Đường Triều sau khi nghe xong, tâm tư vừa chuyển. "Kathy phu nhân, tôi có chút việc, xin phép đi trước một bước." Đường Triều nói xin lỗi với Kathy phu nhân. "Không có việc gì, cậu cứ đi lo việc của mình trước đi." Kathy phu nhân vừa ăn bò bít tết vừa ôn hòa nói. ............ "Chủ bá, ăn tiếp một chút đi mà!" "Xem không đủ, xem không đủ!" "Chủ bá chủ bá! Phát sóng trực tiếp mỗi ngày của ngươi đều phát cảnh ăn cơm được không a?" ...... Mỗi ngày đều phát sóng trực tiếp ăn cơm? Ngươi coi chủ bá là heo bá hả! Đường Triều điều chỉnh màn ảnh một chút, sau đó hướng Phòng phát sóng trực tiếp cười nói: "Các người xem thân ái! Chủ bá hôm nay tặng cho mọi người thêm một tiết mục đặc biệt nha!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]