*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bốn viên Lưu Ảnh Cầu đồng thời chuyển động, hình ảnh chiếu sáng không ngớt, gian phòng nhỏ hẹp bị tiếng rên rỉ và thở dốc ái muội phủ đầy. Người bên trong loạt ảnh trầm luân trong bể dục không thể tự thoát ra, bên ngoài hình chiếu, Hình Mạc Tu chậm chạp trêu chọc Nhạc Thanh Hạ, dường như thật sự muốn chờ một đáp án.
Qua một hồi đùa giỡn, thân thể đang bị hắn ôm vào trong ngực vô cùng thành thực, chỉ cần dụ dỗ một chút là sẽ được đáp lại bằng phản ứng vô cùng hoạt sắc sinh hương. Nhưng chủ nhân của thân thể này lại im lặng, ngay cả một âm thanh nhỏ thôi cũng keo kiệt không muốn cho hắn.
Cho đến khi...
"-- Hửm?"
Hình Mạc Tu nhăn mày.
Sắc mặt của hắn bỗng nhiên sa sầm, ánh mắt đầy sương đen. Hắn liếc mắt nhìn Nhạc Thanh Hạ, tiếp tục nhíu mày, rồi giống như hạ quyết tâm, đứng dậy.
Hắn tiện tay an trí Nhạc Thanh Hạ lên ghế thái sư. Hình Mạc Tu sờ soạng lên người Nhạc Thanh Hạ một phen, nói: "Không bằng Thanh Hạ ở đây chăm chỉ học tập đi, lão phu rời đi một lát rồi sẽ trở lại ngay."
Hắn muốn đi đâu?
Nhạc Thanh Hạ sinh nghi, nhưng Hình Mạc Tu không cho y đáp án, thân hình hắn nhoáng một cái đã biến mất, chỉ để y một thân một mình ở trong căn phòng tràn đầy tiếng rên rỉ này.
Đây... có lẽ là cơ hội của y.
Từ lúc gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-dua-bon-dai-su-huynh/193546/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.