Ngõ tối là con đường phía sau của một ngôi nhà mà gia tộc ở trấn trên để lại, một đầu thông với đường lớn, đầu còn lại thì bị lấp kín. Không lâu trước đây, các gia tộc chuyển đi khỏi ngôi nhà đó, nhưng nhà vẫn chưa bán đi, nên bây giờ ngõ hẻm này hầu như là chẳng có người ra vào, vô cùng yên tĩnh.
Tuyệt hơn chính là, vị trí của ngõ này ở tận gần cuối của trấn, dù một đầu thông với đường cái nhưng ngày thường có rất ít người qua lại….. Dù ở nơi này làm ồn cách mấy, xác suất có người đến xem cũng không lớn.
Hình Mạc Tu cười nói: “Thế nào, Thanh Hạ yên tâm rồi chứ?”
Trả lời hắn là một sự im lặng.
Vừa nãy, Hình Mạc Tu thuận tiện giơ một ngón tay, dây xích giữa xiềng chân ngoan ngoãn tách ra, kết hợp với phần kéo dài bán tự động của chân phải, chuyển động giống như linh xà, tìm một vị trí thích hợp để bám chặt trên tường, kéo đùi phải của Nhạc Thanh Hạ lên, buộc y phải bày ra tư thế một chân đứng thẳng.
Hình Mạc Tu đương nhiên sẽ không đứng nhìn. Bước đầu tiên hắn làm chính là lột Lan Vân Bào xuống.
Hắn không cởi Lan Vân Bào ra hoàn toàn, chỉ tháo thắt lưng ra, kéo cổ áo xuống, vén vạt áo lên, quấn vào tay Nhạc Thanh Hạ. Đệ tử đứng đầu của Bạch Hoa Sơn mới có thể mặc pháp bào, điều này giống như việc trợ trụ vi ngược, nó trói lại hai tay của chủ nhân chặt chẽ.
(Trợ trụ vi ngược: Nối giáo cho giặc.)
Làm xong hết tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-dua-bon-dai-su-huynh/193542/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.