Edit: Lăng Đang
“Vù!”
Ánh kiếm trầm tĩnh nhanh chóng đưa ngang, vẽ trên nền đất một đường kiếm nông.
Nhạc Thanh Hạ mặc thanh y, trong tay cầm một thanh trường kiếm với lưỡi kiếm yên tĩnh, trong suốt như nước mùa thu. Nhìn vào vết kiếm bản thân tạo ra, y không khỏi thở phào.
Thủ pháp phong bế công thể của Hình Mạc Tu lên người y vô cùng quỷ quyệt, may mà có Lý Nhân trợ giúp mới phá được một sơ hở nhỏ của phong cấm này… Tiếp đó, chỉ còn cần kiên trì và thời gian.
Đến nay, đã qua bảy ngày tròn kể từ hôm Hình Mạc Tu chết.
Bây giờ, hành động của y đã không còn trở ngại, công thể cũng dần dần khôi phục, vấn đề còn lại cũng chỉ có…
Bàn tay cầm kiếm bống nhiên nắm chặt, Nhạc Thanh Hạ hơi nhíu mày, bước nhanh vài bước tìm cái chòi nghỉ mát ngồi xuống.
Cho dù tận lực che giấu thì bước chân y vẫn có phần loạng choạng như trước.
Ghế ngồi của chòi nghỉ mát là những phiến đá xanh, sau khi ngồi xuống, từng sợi khí lạnh lập tức len lỏi không ngừng vào trong y phục.
Đối với Nhạc Thanh Hạ, điều này trái lại là một chuyện đáng giá để vui mừng… Đáng tiếc thay, với tình nhiệt đang bao phủ lấy toàn thân thì chút khí lạnh ấy quả thật như muối bỏ biển.
Y chầm chậm điều hòa hô hấp, đọc thầm Thanh Tâm Quyết.
(Thanh Tâm Quyết: Lời tụng để giữ tâm hồn bình lặng:v)
Trong vòng bảy ngày, thỉnh thoảng đợt tình nhiệt kia sẽ tìm đến y, đến mà không có dấu hiệu gì, thời gian kéo dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-dua-bon-dai-su-huynh/1384567/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.