"Chị! Chị lừa gạt, gạt em!?" Giản Y trợn to hai mắt nhìn Kỷ Uấn Chi, cái tên này hai mắt trong suốt, lúc nãy khi mình đỡ chị ấy thì vẫn còn là cái dáng vẻ mơ mơ màng màng kia!
Kỷ Uấn Chi khẽ mỉm cười, nghiêng người ôm lấy Giản Y, dùng cả hai tay chân ép Tiểu Y ngã lên giường.
"Nói, còn có chuyện gì lừa gạt em?"
"Chị đừng có mà cầu xin, chán ghét, không, không để ý tới chị." Giản Y đẩy cô một cái, sau đấy liền nghiêng đầu sang một bên không thèm nhìn cô.
Kỷ Uấn Chi thấy thế liền hơi cúi thấp đầu, ngậm lấy vành tai Giản Y, nhẹ nhàng cắn một cái.
"Ai ai ai nha!"
Kỷ Uấn Chi bị tiếng hét kinh ngạc này của nàng chọc cười, ai a ai a vậy mà còn có thể nói lắp? Cũng quá đáng yêu đi!
"Chị, chị... A!" Giản Y vừa muốn mở miệng, đã thấy Kỷ Uấn Chi cúi đầu xuống, miệng lập tức bị cô ngăn chặn lại, thậm chí còn bị cô nhân lúc mất cảnh giác mà xông vào.
"Ưm..." Giản Y lẩm bẩm, đôi mắt mở to đang vô cùng kinh hoảng, bây giờ bị đè xuống giường có muốn trốn cũng không có cách nào trốn, chỉ có thể nỗ lực đánh liên tục vào người Kỷ Uấn Chi.
Kỷ Uấn Chi nắm lấy tay nàng, hơi nhắm mắt lại, đầu lưỡi tinh xảo ở trong miệng Giản Y tùy ý quấy phá, vô cùng trắng trợn không một chút kiêng dè gì, khiêu khích chiếc lưỡi của nàng, bá đạo ức hiếp, hoàn toàn không cho Giản Y một tia cơ hội thở lấy hơi.
"Ư Ưm!!!" Giản Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-dien-tot-vi-hon-the/981409/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.