"Này hai người có chuyện gì vậy, vì một đứa cà lăm mà tranh tới tranh lui?" Sở Tây ở một bên không nhìn ra, cô còn tưởng rằng Thẩm Lan chỉ là đang vui đùa một chút, cố ý chọc giận Kỷ Uấn Chi, này nhìn tới nhìn lui, càng xem càng không đúng!
"Nói lắp?" Thẩm Lan ngẩn ra.
"A, cô ta đúng là nói lắp, chị không biết a?" Sở Tây vội nói.
"Không tin chị để cho cô ta nói một câu."
Giản Y liếc Sở Tây một chút, thật sự không có lễ phép.
"Um, khụ khụ, xin lỗi, tôi ngày hôm nay, khụ, cổ họng có, khụ khụ khụ, có chút, không quá khụ, thoải mái." Giản Y quả đoán triển khai tuyệt chiêu ho khan. Kỷ Uấn Chi thấy thế liền vội vàng giơ tay khẽ vuốt ve lưng nàng.
Thẩm Lan còn muốn hóa thân thành sứ giả tốt bụng đưa áo khoác lên nhưng lại bị Kỷ Uấn Chi giơ tay cản lại.
"Thẩm lão bản ngài cũng nhìn thấy rồi đấy, Tiểu Y ngày hôm nay có chút không thoải mái, chúng tôi không thể ở cùng ngài được nữa." Sắc mặt nghiêm túc liếc Thẩm Lan một cái, sau đó không đợi Thẩm Lan đáp lại, liền ôm Giản Y đi ra ngoài.
"Ai đừng đi a, nhóc cà lăm..."
"Sở Tây, cô làm ơn tôn trọng người khác giùm tôi một chút, không cho phép gọi nàng như vậy." Thẩm Lan ngữ khí nghiêm nghị.
Sở Tây bối rối một hồi, "Ai, Lan tỷ, chị đến cùng là bị gì vậy!"
Thẩm Lan nhìn bóng lưng Giản Y rời đi, khóe miệng hơi giương lên, "Đối với chị dâu tương lai phải lễ phép một chút."
"??? Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-dien-tot-vi-hon-the/981380/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.