Ngày hôm nay chính là một ngày trọng đại, ngồi ở trong xe, Kỷ Uấn Chi có chút khẩn trương, vừa nghĩ tới một hồi Giản Y sẽ xuất hiện trước mặt rất nhiều người, tâm tư cô liền thấp thỏm.
Quay đầu liếc mắt nhìn, Giản Y mơ mơ màng màng lại buồn ngủ.
"Ai ai ai, ngồi xe là liền ngủ, cô là heo à!" Kỷ Uấn Chi giơ tay chọc chọc nàng.
"Say, say xe." Giản Y nhíu mày, tránh đi tay của Kỷ Uấn Chi.
Tay của Kỷ Uấn Chi dừng lại, "Ồ." Bừng tỉnh.
Đinh Linh vừa nghe, phi thường hiểu chuyện lấy ra một hộp miếng dán chống say xe đưa cho Kỷ Uấn Chi.
Kỷ Uấn Chi muốn tự tay dán cho Giản Y, nhưng vừa nhìn thấy dáng vẻ cau mày của nàng, liền rất bất đắc dĩ. Tách ra một miếng, dán vào sau tai Giản Y, đang muốn thu tay về, ánh mắt dừng lại. Cô nhóc này, vành tai và môi đỏ mọng như quả anh đào nhỏ, thật muốn cắn một cái.
Kỷ Uấn Chi nở nụ cười, đột nhiên ngẩn ra, lập tức một trận phát tởm. ĐM, mình rốt cuộc đang suy nghĩ gì vậy, gì mà cắn vành tai, cũng quá xấu hổ đi!
Kỷ Uấn Chi vội vàng quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, hít một hơi thật sâu.
Nhưng mà lại ngửi thấy được một mùi thơm rất nhẹ, rất dễ chịu, giống như lần trước đã ngửi thấy trên người Giản Y, nghĩ đến đây Kỷ nào đó bất giác ngiêng người về phía Giản Y hít một hơi.
Đang suy nghĩ xem đây là mùi hương gì, nhìn thấy Giản Y chẳng biết từ lúc nào đã mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-dien-tot-vi-hon-the/981377/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.