Hôm nay là ngày thứ ba.
Trong trò chơi trước khi đánh nhau người chơi đều thích nói: việc gì cũng không thể quá ba lần.
Reynolds nghĩ, nếu như Uriah có thể cho cậu ở đây qua ba ngày, vậy cậu đại khái có thể ở lại.
Cậu bỏ ra cả đêm để xây ngôi nhà cho hoàn chỉnh, xây tường, làm cái nóc nhà.
Cậu nghĩ nên đưa cho Uriah một lễ vật để lấy lòng hắn, nói không chừng đối phương sẽ không quan tâm cậu nữa.
Vậy là cậu có thể thuận theo mà ở lại.
Hoa Tường Vi ở hoa viên cực kì đẹp, giống như thánh tử Uriah mang theo ánh sáng tinh khiết, khiến người ta chỉ nhìn một cái liền không đành lòng hái nó.
Vì vậy Reynolds trèo tường chạy qua chổ người khác, hái hai đóa hoa Mân Côi.
Cậu vốn chỉ muốn hái một đóa, nhưng đóa kia thực sự rất đẹp.
Trở lại thánh điện, cậu lén lút chạy tới phòng của thánh tử. Đem hai đóa hoa đặt trước bệ cửa sổ, làm xong cậu lén lút chạy về.
Cậu sợ đứng ở đó nhìn sẽ thấy thánh tử vứt đóa hoa đi, cậu sẽ buồn đến cõi lòng tan nát mất.
Mặt trời nhô màu mới tiếng chuông thánh điện vang lên, như là từ thời cổ xưa vĩnh hằng vượt qua núi đồi xuyên qua nhưng con sóng mà đến, lâu dài yên tĩnh.
Uriah mở của sổ, bầu trời giống như đôi mắt trong suốt chiếu vào đóa hoa đỏ.
Ngón tay thon dài khớp xương rõ ràng cầm cành hoa đỏ, hắn nhẹ nghiêng cổ, từ trí nhớ mơ hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-nuoi-mot-mi-ma/2576009/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.