Uriah nằm trên giường mở to mắt.
ngoài cửa sổ mị ma đã hắc hơi cái thứ mười hai, ngay lúc cậu hắc hơi lần thứ năm, Uriah nhíu mày lại.
Các phòng bên trong thánh điện đều đã có sắp xếp, không còm chỗ trống cho mị ma. Hắn do dự có nên cho mị vào phòng hay không, nhưng hắn có tính khiết phích rất nghiêm trọng.
Không chia sẻ đồ vật của mình cho người khác chính là sự cố chấp của người mắc bệnh sạch sẽ.
“Hắc xì!”
Cái hắc hơi thứ mười ba.
Cửa sổ “Két” Một tiếng mở ra, ánh trăng lạnh lẽo chiếu lên người Uriah thánh khiết, khiến cho hắn càng trở nên không thể chạm được.
Reynolds rụt nửa người lại, ánh mắt mong chờ nhìn qua, đôi mắt chuyển hồng nhỏ giọng, “Uriah đại nhân, ta không phải cố ý, làm phiền đến ngài thật xin lỗi, ta.... Ta sẽ kiềm chế lại. Xin ngài đừng đánh ta đi.”
Mị ma trước mặt cúi đầu, lông xù xù tóc rối bời, có một cọng nhếch lên, kết hợp với khuôn mặt trắng nõn của mị ma, nhìn qua cực kì ngốc ngốc đáng yêu.
Uriah mặt không thay đổi nhìn tiểu mị ma nằm trên sàn hành lang.
Cái cánh nho nhỏ của mị ma che cái bụng, chân cuộn tròn cố gắng co vào cánh, nhưng bởi vì cánh quá nhỏ nên chẳng thể che lại được.
Cánh của ác ma cũng thể hiện ma lực của ác ma, ma lực càng tăngnhiều, cánh càng lớn.
Thật yếu.
Uriah im lặng thở dài.
“Đi vào.”
Âm thanh Uriah như gió của đêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lam-sao-de-nuoi-mot-mi-ma/2576002/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.